Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

Tình thơ Phi Khanh



4 mùa

Nhìn hoa nở mới biết rằng Xuân đến
Nghe tiếng Ve - thì đã bước sang Hè
Nhặt lá rơi - Thu đượm sắc vàng hoe
Đêm se lạnh mới hay là Đông tới


Trong trời đất phân bốn mùa rõ rệt
Sao đời tôi lại chỉ có mùa Đông
Giá rét cô đơn luôn thấm lạnh lòng
Chuỗi cô độc cứ theo hoài năm tháng

Tình giẫy chết giữa mưa buồn tháng tám
Từng giọt mưa - từng mảnh vỡ linh hồn
Không nụ cười thay thế những môi hôn
Không hò hẹn - không một lần chờ đợi.

Tình xa xôi - mắt buồn trông dịu vợi
Dù thật gần sao xa quá tầm tay
Nhặt lá rơi ấp ủ mộng bao ngày
Nhìn lá chết ngỡ đời mình như lá.

_Phi Khanh_


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét