Một đời người được_mất cứ dần xoay
Chị đi rồi - bỏ thơ ở lại đây
Em ôm giữ rồi nghe lòng trĩu nặng.
Chẳng còn Chị - thơ trở thành xa vắng
Kiếp trần hoàn là khoảng lặng có_không
Trăm năm nầy - trăm năm nữa quay vòng
Và cát bụi lại trở về cát bụi.
Và Chị hỡi - đêm ngày em lủi thủi
Góc tâm hồn xót tủi bởi vì đâu ?
Mới thôi mà sao năm tháng quá mau
Không có Chị - thơ như màu lá úa.
Tú_Yên
(02-02-2016)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét