Thứ Ba, 15 tháng 12, 2015

Tình thơ Phi Khanh




Mong

Mong mãi - mùa thu chưa thấy đến
Để tôi thầm nhặt lá vàng rơi
Ấp yêu với cả lòng thương mến
Ghép lại thành tên của một người


Người ấy bây giờ ở tận đâu ?
Có buồn khi đêm vắng canh thâu
Ước gì khi thấy lòng lên tiếng
Có nhớ gì khi nắng đổi màu ?

Tôi ở nơi nầy vẫn chắt chiu
Từng màu lá chết để nâng niu
Từng mùa thu đến…rồi thu đến
Nhặt lá vàng rơi mỗi buổi chiều.

_Phi Khanh_


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét