Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015

Rơi

Vẫn là một thoáng - tìm quên
Mượn bao câu chữ lênh đênh đở buồn
Từ ngày Trầu đoạn tiếng thương
Phôi pha cùng khúc tiêu tương - mây trời

Lạc vần
Thơ lắm hợt hời
Bơ vơ rơi giữa trùng khơi - ngút ngàn
Để rồi thu mới dần sang
Chiều buông cho chiếc lá vàng - ngẩn ngơ !

Tú_Yên

(06-11-2012)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét