Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2015

Nửa chừng...rớt rơi

Buông tay ôm mộng nửa chừng
Rớt rơi nên cứ...vừa mừng lại lo
Dòng sông thương nhớ bến đò
Vui năm tháng cũ
Buồn xo bây giờ ?

Phải chăng
Đời vốn hững hờ
Nên thơ như bỗng dại khờ - chênh chao
Chuồn nghiêng cánh đậu bờ rào
Ta nghiêng...
Bóng đổ
...lạc vào - mênh mông.

Tú_Yên

(19-09-2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét