Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015

Là...xưa...

Là xưa.
Xưa rất êm đềm
Thế mà mưa gió ướt nhèm câu thơ
Anh là trăng khuyết - thờ ơ
Cho em lạc lối bên bờ trầm luân

Lối xưa trải bước bao lần ?
Đường quen sao lại ngại ngần, đắn đo ?
 
Bến xưa lạc mất con đò
Là em.
Với nỗi buồn xo - bây giờ.

Tú_Yên

(09-01-2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét