Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

Vu vơ...

Cứ tưởng rằng mạng ảo
Là lắm nỗi mông lung
Đảo điên trong vô định
Chẳng thể nao chung cùng...

Ấy thế mà đôi lúc
Ảo lại biến thành chân
Những gì trong giấc mộng
Lại thân thiết vô ngần

Tình thơ là thế đấy
Bay giữa vùng hư vô
Chẳng cần canh tọa độ
Vẫn nồng thắm bất ngờ


Bến thơ - xao xuyến đợi chờ
Tri âm
Tri kỷ
…dệt mơ dâng đời.

Tú_Yên

(24-06-2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét