Thứ Tư, 1 tháng 4, 2015

Vầng Trăng cũng nhớ

Dẫu muộn màng
Em vẫn đến thăm anh
Gửi lại lời thơ mong manh như gió
Là tấc lòng bỏ ngõ
Chắt chiu một lần màu Phượng đỏ rơi rơi

Dẫu thật muộn màng
Em cũng đã đến nơi
Tiếng hát chơi vơi một thời trầm lắng
Ngọt ngào hay mật đắng ?
Mà cõi lòng chợt hoang vắng mênh mang ?

Dẫu muộn thật rồi
Và đời có sang trang
Bóng nắng ngỡ ngàng cuối chiều luôn dợm tắt
Tím hoàng hôn
Hay sầu dâng lên mắt ?
Bên sông, đò chiều ngơ ngác đợi trăng lên.

Con dốc buồn
Con dốc cũng chênh vênh
Cánh lục bình xưa vẫn còn lênh đênh trên sóng
Như nuối tiếc một thời mơ mộng
Sắc tím hoa đời còn đọng chút gì chăng ?

Bến sông buồn
Con nước cũng băn khoăn
Lơ lửng trên cao vầng trăng cũng nhớ
Một chuyến đò qua
Một đời trắc trở
Trăm năm xuôi dòng lại ngỡ một ngày thôi.

Dẫu muộn thật rồi
Em cũng đã đến nơi.

Tú_Yên

(23-11-2009)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét