Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

Rồi ra...

Rồi ra
Lời bỗng tắt lời
Đường tơ mỏng mảnh ai người dệt nên ?

Xót xa.
Lòng cứ buồn tênh
Vần thơ lạc vận
Chông chênh nửa đời.

Rồi ra...
Thuyền cũng xa khơi
Bến ngơ ngẩn nỗi đầy vơi - đoạn trường.

Tú_Yên

(11-12-2009)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét