Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

Khoảng hẹp ?

Đường rộng lắm mà đời ta lại hẹp
Cả khoảng trời như vội khép sau lưng
Cũng dặn lòng “Thôi đừng có bâng khuâng
Trăm năm chỉ như một lần - tích tắc”

Xuân thênh thang ?
Lại không về trong mắt
Để u sầu cứ đọng mãi rèm mi
Vẫn hỏi thầm “Mình đã ước mơ gì
Sao giấc mộng cứ mãi đi - không tới ?”

Trong khoảng hẹp lòng Ta luôn chờ đợi
Ánh Xuân nồng rực rỡ trở về thăm
Để một lần biết nhung nhớ, băn khoăn
Biết trông ngóng những dòng tin nhắn.

Mơ ước ư ?
Ta ước mơ nhiều lắm
Chỉ là mơ nên chẳng thật bao giờ
Bao nỗi buồn cứ gửi hết vào thơ
Cho khuất lấp nỗi muộn phiền quay quắt.

Trời xanh lắm mà hồn ta xám ngắt
Và tình yêu ?
Luôn đắng chát - phải không ?

Hạnh phúc nào ?
Ta vẫn hoài mong...
Đời hẹp quá !
Nên thuyền không bến đổ ?

Tú_Yên

(11-03-2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét