Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

Có lẽ...

Ừ !
Cái chết sẽ đưa ta về nguồn cội
Quên đau buồn
Quên tất cả thế gian
Quên ưu tư
Quên hết những mơ màng
Quên !
Quên mãi...
Không còn gì nhớ nữa.

Ừ !
Đúng thế
Chết - là miền đất Hứa
Giúp cho ta rũ bỏ mọi phiền lo
Đưa ta xa - xa mãi những bến bờ
Nỗi gian khó và cả niềm hạnh phúc.
...

Đêm cho ta không gian - 
đ
ời rất thực
Những giấc mơ hoa để trải rộng cõi lòng
Những lặng thầm với nỗi nhớ mênh mông
Những trông ngóng…
Tương lai và quá khứ.

Đêm suy tư
Cùng trở trăn, do dự
Lời yêu thương sao mãi vẫn ngập ngừng
Đêm - trải lòng chìm đắm với mông lung
Và cứ thế
Ta mong mình cứ thế.
...

Ta là ta - một mảnh đời dâu bể
Mãi truân chuyên
Mãi mong đợi
Ngóng chờ
Một ước mơ
Ừ !
Chỉ một ước mơ
Thế nhưng vẫn luôn xa tầm tay với.

Ta là ta
Một mảnh đời - luôn vội
Nhũn cả lòng bởi bao nỗi ưu tư
Chỉ biết gửi hồn vào những vần thơ
Mong xa lánh nỗi hững hờ nhân thế
...

Ta là ta - cứ muộn phiền…kể lể…
Đêm qua đi
Ta còn lại những gì ?
Ngày qua ngày - ta ngóng đợi điều chi ?
Ừ !
Cái chết là vĩnh hằng
…Có lẽ.

Tú_Yên

(23-01-2008)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét