Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018

Tập thơ "Như làn gió bay"

Như trăm năm – tợ một ngày
Làn mây vơ vẩn mãi hoài không thôi
Gió là gió – cứ mồ côi
Bay lang thang giữa khoảng trời tịch liêu

nlgiobay

Một thoáng mong manh
Mong manh một chút hương xưa
Mong manh môt chút dư thừa trăm năm
Tình đầu mãi chỉ xa xăm
Nhớ nhung trở giấc thì thầm trong mơ
Là người sao quá thờ ơ 
Là tôi sao quá thẩn thờ – loanh quanh? 
Một đời thấp thoáng qua nhanh
Thời gian trôi mãi để dành được đâu
 
Mong manh một chút tình đầu 
Mong manh nửa mảnh duyên sau lặng thầm 
Xuyến xao, rồi chỉ lặng câm
Bâng khuâng, cũng lại âm thầm – thế thôi!
Giờ thì tôi vẫn là tôi
Chỉ thầm mơ ước chia đôi cuôc đời
Nửa dành để tặng cho người
Nửa dành để lại…cho tôi – tặng mình.
Mãi chỉ là những ước mơ
Những ước mơ…
Xin ném đời ta vào mơ
Xin trải lòng ta vào thơ
Gửi cho những người xa lạ
Để nhận về một chút thân quen.
Tú_Yên
(27-04-2007)
Mong manh
Mong manh như gió thoảng bên sông
Cho lá tương tư sợi nắng hồng
Cho bóng hoàng hôn trôi lặng lẽ
Theo tình thơ giấu kín trong lòng 
Mong manh như gió giữa hư không 
Bay đến nơi nao chẳng chổ dừng
Cứ đi – đi mãi vào vô định
Như mùa Đông nhớ cánh Én vào Xuân 
Mong manh như gió vẩn vơ bay
Ai người, ai gởi – gởi cho ai ?
Một chút yêu thương – một chút nhớ
Một chút trông mong giữa tháng ngày
Ừ đấy là chút tình thơ đấy 
Nhưng cũng chỉ là trong ước mơ
Ừ đấy là chút tình thơ đấy 
Cũng chỉ là thơ với…thẩn thờ.
Tú_Yên
(28-04-2007)
Tình yêu
Tình yêu như trái ớt cay
Không ăn thì nhớ hơi say vị nồng
Thiếu vắng thì ngóng thì trông
Vướng vào cứ phải nặng lòng âu lo
Tình yêu như chiếc quạt mo
Chỉ mang chút gió đem cho cơn nồng
Chẳng gì có thể nhận không
Yêu chi rồi phải nhớ mong đêm ngày?
Tình yêu như những chiếc giày
Giúp cho nhân thế miệt mài bôn ba
Nhưng rồi cũng phải cách xa
Giày hư, rách, cũ…quăng ra ngoài đường.
Tình yêu như là tấm gương
Nhìn ta trong đó rồi thương phận mình 
Làm sao khỏi cuộc tử_sinh
Hoàng hôn lại đến bình minh – xoay dần…
Trông xa rồi lại ngó gần
Tình yêu chỉ ví như lần dừng chân.
Ngẫm ra – lòng thấy bâng khuâng
Yêu là như vướng…nợ nần – phải không?!
Tú_Yên 
(01-05-2007)
Xa nỗi ước mơ
Tôi nhớ người – xa nỗi ước mơ
Chỉ dành một chút xíu tình thơ
Xa xôi cách trở niềm mong đợi
Yêu để thương yêu – để ngóng chờ 
Tôi nhớ người – xa nỗi ước mơ 
Giấu lòng trong nét mặt thờ ơ 
Làm sao biết đựơc hồn tôi nhỉ 
Dù đã thương yêu vẫn hững hờ 
Tôi nhớ người – xa nỗi ước mơ 
Nhớ người – sao nhớ đến ngẩn ngơ
Trao ai một chút tình yêu muộn
Rồi để bâng khuâng – để thẩn thờ.
Tú_Yên
(15-05-2007)
Tạ từ
Đã biết rằng em chẳng thích yêu
Thì thôi đừng có vấn vương nhiều
Tình như mây gió luôn quanh quẩn
Trói chặt hồn ta chốn tịch liêu 
Dẫu biết rằng em chẳng thích yêu
Nhưng lại bâng khuâng những buổi chiều
Hình như ai đó buồn ngơ ngẩn 
Khiến cả hồn em như liêu xiêu 
Thôi nhé, người ơi – chớ nhớ em 
Đừng buồn khi vắng lặng bên thềm
Nhìn trăng cô quạnh rồi than thở
Đừng khóc, đừng sầu trong bóng đêm 
Đã biết rằng ta chẳng nợ nhau
Nên không yêu cho khỏi thương đau
Một tiếng tạ từ xin trao gởi
Duyên đã không thành – hẹn kiếp sau.
Tú_Yên
(18-05-2007)
Duyên
Duyên – chỉ là duyên của gió trăng
Thì thôi đừng vương vấn băn khoăn 
Cuộc đời quanh quẩn là như thế 
Mãi ước mơ chi cõi Vĩnh hằng ? 
Nhung nhớ mà chi – chớ nhớ nhung 
Trăm năm không vẹn mối tình chung 
Rồi ra duyên thắm ngàn muôn lối 
Nào biết rằng ai sẽ lạnh lùng ? 
Đừng mãi trông mong chữ nợ duyên 
Làm sao hiểu được nỗi niềm riêng 
Lời ai ngày ấy tôi vẫn nhớ 
Hãy cứ xem nhau như bạn hiền 
Duyên chỉ là duyên hạnh ngộ thôi 
Đừng mộng, đừng chờ nơi xa xôi 
Đừng buồn vơ vẩn tình mây nước 
Trăng mãi trên trời vẫn lẻ loi.
Tú_Yên
(18-05-2007) 
Chơi vơi
Thời gian lặng lẽ đi qua
Mang đi tất cả dẫu xa hay gần
Ước mơ đã đến bao lần 
Mà sao ta mãi tần ngần mình ên ?
Trăng nhớ nước mông mênh vắng lặng
Nước yêu trăng lại chẳng mặn mà 
Cho nên đời vẫn mãi xa 
Trăng và nước cứ luôn là hai phương
Hai phương trời yêu thương cách biệt
Dù biết rằng tha thiết vô ngần
Én thì tìm mãi mùa xuân
Mùa xuân lại cứ bâng khuâng xa rời 
Thôi thì thôi xa nhau đi nhé
Hãy xem như kỷ niệm trong đời
Ngàn năm trăng vẫn chơi vơi 
Thiên thu nước vẫn ngược xuôi âm thầm.
Tú_Yên 
(20-05-2007) 
Tình thơ
Hỡi chàng thi sĩ của tình yêu
Chắc phải bâng khuâng – phải nhớ nhiều
Nhớ bóng chim trời nơi cuối nẻo
Nhớ vầng trăng bạc chốn cô liêu ?
Rồi tháng ngày qua – ngày sẽ qua
Chợt thấy lòng bay xa – bay xa
Bay đến nơi nào – nơi nào nhỉ ?
Và có mơ – mơ chút mặn mà…
Một chút mặn mà ai với ai
Chợt buồn, chợt nhớ, chợt mê say 
Nhớ ai, ai nhớ – mà xao xuyến 
Ai đợi, ai mong –  năm tháng dài ?
Chớ ngẩn ngơ – chàng thi sĩ ơi !
Hãy bước hiên ngang giữa cuộc đời
Cuộc đời ai đó nhiều hoa bướm
Đừng mộng, đừng chờ…nơi xa xôi.
Tú_Yên
(20-05-2007)
Đôi khi…
Tình đôi khi là gió
Cứ bay vào xa xăm
Như không lời hò hẹn
Lặng thầm và mênh mông 
Tình đôi khi là gió
Cứ bay qua đời ta
Chẳng còn gì để lại 
Xa – và nghìn trùng xa
Tình đôi khi là gió
Cho lời thơ ngân nga…
Tú_Yên
(23-05-2007)
Chuyện Sóng & Cát
Có con sóng nhỏ tràn vào bờ cát
Cát ngại ngùng: Ôi ! Xin tránh xa tôi
Mãi muôn đời chỉ muốn một mình thôi
Cát chẳng chịu cùng ai chia sẻ
Sao lại thế ? 
Sóng dịu dàng hỏi khẽ
“Hãy tới gần, cho xin chút thân quen
Sóng đã đi qua – qua khắp mọi miền
Cát có muốn cùng rong chơi không nhỉ ?”
Cát bẽn lẽn cúi đầu và suy nghĩ
Nên hay không theo bước Sóng bạc đầu ?
Để đêm ngày được ở mãi bên nhau
Cùng chung bước trên con đường ước vọng
Và như thế – Cát bắt đầu mơ mộng
Mơ một ngày được mở rộng vòng tay
Mãi bên ngàn ngọn Sóng tháng năm dài
Bỏ lại sau lưng nhưng ngày quạnh quẽ.
Là thế đấy 
Chuyện tình yêu lặng lẽ
Đủ để ta mơ – mơ mãi một đời
Một đời người như sóng biển trùng khơi
Ôm bờ cát muôn đời yêu dấu mãi. 
Tú_Yên 
(16-07-2007)

35 nhận xét:

  1. Quên thật rồi ư ?

    Anh quên – quên thật rồi ư ?
    Quên con phố vắng, tờ thư học trò
    Hạ về dỗ những giấc mơ
    Ve râm ran để người chờ mùa sang.

    Những chiều hàng Phượng lang thang
    Tóc bay theo chiếc lá vàng nhẹ rơi
    Sân trường ồn ả giờ chơi
    Bâng khuâng…như có một người – bâng khuâng.

    Anh quên – quên đến bao lần ?

    Tú_Yên
    (01-08-2007)

    Làm thinh

    Em làm thinh không nói
    Thoáng chút gì bâng khuâng
    Hình như ai mãi đợi…
    Lời hỏi thăm ân cần

    Em làm thinh quay mặt
    Giấu giọt lệ âm thầm
    Giấu sầu lên trong mắt
    Cả những gì – xa xăm

    Em làm thinh không nói
    Và lặng lẽ bước đi
    Khuất dần trong bóng tối
    Bỏ sau lưng – những gì…

    Em làm thinh như thế
    Vì cuộc đời buồn tênh
    Em làm thinh như thế
    Với nỗi sầu mông mênh.

    Tú_Yên
    (02-10-2007)

    Tiếng đàn xưa

    Chiếc lá thu hờ hững
    Rơi giữa đời -rơi nhanh
    Có điều chi tiếc nuối
    Khi ước vọng không thành !?

    Này giấc mơ muôn thuở
    Của ngày xa – thật xa
    Tri âm giờ đâu nhỉ ?
    Tử Kỳ với Bá Nha ?

    Tiếng đàn xưa vang vọng…
    Điệu Lưu thủy_Cao sơn
    Người đi – đi đâu mất
    Ai ở lại tủi hờn ?


    Mưa chiều – giọt rớt từng cơn
    Cô liêu bóng đổ chập chờn cùng đêm.

    Tú_Yên
    (15-10-2007)

    Viết cho em

    Chị là cơn gió mùa Đông
    Em như vạt nắng ấm nồng mênh mang
    Từ ngày em bước chân sang
    Mang cho chị – chút dịu dàng mùa Xuân

    Chị là cơn gió bâng khuâng
    Lang thang đi mãi trên trần gian xa
    Em như bóng nắng chiều tà
    Nhẹ nhàng…se sẽ…trôi qua cuộc đời

    Chị là làn gió chơi vơi
    Cứ bay, bay mãi – một thời buồn tênh
    Em như mây – trôi bồng bềnh
    Cùng cơn gió chị ngông nghênh reo cười

    Từ có em
    Chị yêu đời
    Có em – chị được nghe lời thân thương

    Ừ – là một giấc mộng thường
    Mơ về em đấy, em thương bên đời.

    Tú_Yên
    (04-11-2007)

    Người đi

    Người đi trôi giạt phương trời
    Ta ngồi ôm giữ nửa đời quạnh hiu
    Liêu xiêu soi bóng nắng chiều
    Mây bay gió thoảng bao điều trần gian

    Ngày xưa giờ đã ngút ngàn
    Ta trông theo vạt nắng vàng mênh mông
    Bóng ai biền biệt hư không
    Mỏi mòn mắt đợi, chờ mong tháng ngày

    Người đi…đi mãi – miệt mài
    Còn chăng một bóng hình ai bên đời ?
    Trăng treo lơ lửng giữa vời
    Hồn ta như thể…cả trời xa xôi

    Người đi biền biệt – mù khơi
    Ta về giá lạnh nửa đời rêu phong.

    Tú_Yên
    (01-12-2007)

    Trả lờiXóa
  2. Chờ em nhé

    Chờ em nhé
    Em sẽ về chốn cũ
    Nơi bình yên vầng trăng rũ treo nghiêng
    Quên suy tư, sầu muộn lẫn ưu phiền
    Để là gió thênh thang đùa cùng nắng

    Chờ em nhé
    Niềm nhớ mong thầm lặng
    Đã bao năm theo mãi tận phương trời
    Người thì xa, thuyền cũng tít mù khơi
    Nỗi ngóng đợi lớn dần theo năm tháng

    Chờ em nhé
    Ơi bóng mây bảng lảng
    Bay đi đâu – bay mãi chẳng chịu dừng
    Trời phương xa có còn những mùa Xuân
    Và ước hẹn với bao lần trăn trở ?

    Chờ em nhé
    Yêu thương xưa – có vỡ ?
    Mà người đi biền biệt những năm dài
    Ước mong sao sẽ có được một ngày
    Chờ em nhé
    Nầy ai – chờ em nhé.

    Tú_Yên
    (12-12-2007)

    Em sẽ về

    Chờ em nhé
    Em sẽ về – thật đó
    Hạt mầm lên xanh hoa cỏ mùa Xuân
    Để cho ai không còn mãi bâng khuâng
    Những héo hắt với bao lần mong đợi

    Xuân sẽ về trên quê ta – ngày mới
    Chốn cũ âm thầm, ai mãi đợi chờ ai
    Yêu thương xưa, ngàn muôn thuở không phai
    Chờ em nhé
    Em sẽ về – thật đó.

    Nầy là hoa mùa Xuân và nắng gió
    Gửi về người – bao trăn trở, ngóng trông
    Đôi mắt nào thăm thẳm tựa dòng sông
    Xuôi chảy mãi theo tiếng lòng – xa mãi

    Em sẽ về
    Niềm tin yêu bỏng cháy
    Những nồng nàn, say đắm – bến trăng xưa
    Đêm Ca dao lời ai hát vẳng đưa
    Như ru ngủ trong ta bao ước thệ

    Nầy ai hỡi !
    Những ngóng trông – là thế
    Nơi bình yên em nhớ mãi trong lòng
    Nhớ con đò, bến nước
    Nhớ dòng sông
    Nhớ ai đợi với bao lần héo hắt.

    Ừ ! Thế đấy
    Tin yêu là rất thật
    Cứ theo hoài qua năm tháng xa xôi
    Ở nơi nầy em nhắn mãi một lời
    Chờ em nhé !
    Em sẽ về – thật đó.

    Tú_Yên
    (13-12-2007)

    Nửa vòng quay

    Ở bên kia nửa vòng quay trái đất
    Mùa Giáng Sinh Người có được vui không ?
    Bắc Địa Cầu tuyết trắng ngập mênh mông
    Đông băng giá có lạnh lòng lữ khách ?!

    Chuyện xưa cũ – Người ơi xin đừng trách
    Biết làm sao cho ai thấu nỗi lòng
    Bắc Cực Quang như bảy sắc Cầu Vồng
    Cũng có lúc tôi ước ao nhìn ngắm

    Được tựa vào bờ vai ai dịu dàng, đằm thắm
    Se sẽ, nhẹ nhàng cho tôi chút dịu êm
    Bên đây Bán Cầu ngày cứ mãi dài thêm
    Đêm cô tịch, bầu trời cao thăm thẳm.

    Vẫn biết lòng ai luôn nồng nàn, say đắm
    Mãi dành riêng dù tháng rộng, năm dài
    Một tiếng tạ từ xin gửi lại cho ai
    Duyên không trọn, thì thôi đừng ngóng nữa.

    “Em sẽ về” – vẫn là Tôi thất hứa
    Phải làm gì – trái đất, nửa vòng quay
    Bên ai là đêm – bên tôi lại là ngày
    Cho nên suốt đời mình mãi hoài chia cách.

    Có vui không hỡi người nơi đất khách
    Biết bao giờ ta sẽ lại gặp nhau ?
    Bắc Cực Quang vẫn luôn đẹp sắc màu
    Và bờ vai ai vẫn dạt dào mong đợi.

    Nửa vòng quay – Người ơi đừng nghĩ ngợi
    Đừng trông mong, rồi ngày tới cũng phôi phai
    Nửa vòng quay
    Trái đất: đêm và ngày…
    Một nửa bên tôi, một nửa bên ai
    Nên vì thế chúng ta sẽ mãi hoài chia cách.

    Đừng buồn nhé, hỡi người nơi đất khách
    Mùa Giáng Sinh “mong ai mãi bình yên”.

    Tú_Yên
    (22-12-2007)

    Một thoáng

    Dòng thơ nhỏ với nỗi lòng bỏ ngõ
    Vẫn âm thầm theo gió vẩn vơ bay
    Theo mây trôi về nơi chẳng còn ai
    Và lan tỏa cùng tháng ngày quạnh vắng

    Cũng là thế – ở nơi nào xa lắm
    Có một người thầm lặng với bâng khuâng
    Mãi ưu tư và câu hỏi bao lần
    Yêu hay nhớ mà lòng nhiều cay đắng ?

    Ừ ! Thì cứ gửi một chút tình trong nắng
    Để rồi theo gió cuốn với mây trôi
    Về nơi ai ở tận cuối chân trời
    Tình thơ hỡi: có chăng người đón nhận ?

    Cuộc nhân thế vẫn luôn hoài lận đận
    Những tình duyên, trăn trở – những yêu thương
    Bao ước mơ luôn cứ mãi sầu vương
    Ừ ! Thì thế
    Cũng chỉ là một thoáng…

    Tú_Yên
    (05-01-2008)

    Xa xôi

    Đời như mộng ?
    Ừ ! Là giấc mộng
    Là trùng dương dâng con sóng bạc đầu
    Đuổi cát đi theo mãi những triền sâu
    Và chìm lắng vào mênh mông thăm thẳm

    Em là đây – nhưng mà xa xôi lắm
    Như làn mây
    Như cơn gió vô tình
    Là bóng nắng cuối cùng chiều đỏ lửa
    Trong mắt nhìn – hoàng hôn tím lung linh

    Thì thôi nhé !
    Chỉ là cơn mơ ảo
    Để rồi quên theo làn gió bay xa
    Cõi nhân gian lòng người nhiều điên đảo
    Một chút tình – xin ở lại cùng ta.

    Tú_Yên
    (07-01-2008)

    Trả lờiXóa
  3. Một thoáng…

    Ừ ! Thì thế
    Cũng chỉ là – một thoáng
    Lối em về, nẻo cũ mãi mờ sương
    Chờ làm chi khi em là hư ảo
    Một chút thương…một chút nhớ – cuối đường

    Đừng anh nhé, đừng mơ về em nữa
    Cả cuộc đời như một giấc chiêm bao
    Biết bao giờ ta mới có được nhau ?
    Ừ ! Thì thế
    Cũng chỉ là – một thoáng…

    Giông bão qua cho đời ta ngợp choáng
    Đất mãi buồn khi chiếc lá hững hờ rơi
    Nắng loang dài, tơ trời cũng chia đôi
    Và em đó – em buồn trong lặng lẽ

    Bài tình ca anh âm thầm ru khẽ
    Gửi về em với lời nhắn đợi chờ
    Một chút ưu tư…một chút thẩn thờ
    Hẹn ước cũ – là mơ…mơ thật đó.

    Con đường cũ vòng vèo qua phố nhỏ
    Có một người lặng ngắm cánh hoa rơi
    Chợt nghe lòng như nhung nhớ xa xôi
    Ừ ! Thì thế
    Cũng chỉ là – một thoáng…

    Tú_Yên
    (10-01-2008)

    Dệt

    Ta dệt tơ trời cho ước mơ
    Bay xa – xa mãi những vần thơ
    Bảng lảng mây vương thành tấm áo…
    Nàng Bân. Cho ai đợi – ai chờ.

    Ta dệt gió mùa vào nắng Xuân
    Nhẹ nhàng trao chuốt nỗi bâng khuâng
    Để ai xao xuyến niềm mong đợi
    Một chút duyên thơ đến thật gần.

    Ta dệt tơ vàng cho Cúc xinh
    Trải bên thềm hoa nắng lung linh
    Lá thu chao liệng như thầm nói…
    Xin gửi cho ai một chút tình.

    Ta dệt Phượng hồng cho ve kêu
    Mùa Hạ trôi theo những buổi chiều
    Người đi tìm lại miền dư ảnh
    Bóng nắng đổ dài như liêu xiêu.


    Thế rồi dệt mộng vào mơ
    Dệt thêm một chút thẩn thờ trao ai
    Cho Sen đợi Hạ nồng say
    Thu – Đông – Xuân lại
    …phôi phai tuổi người

    Dệt Hồng cho thắm môi cười
    Cho mây theo gió
    Cho đời mong manh
    Dệt thơ cho ước mộng xanh
    Dệt thêm một chút tình anh – dịu dàng.

    Tú_Yên
    (19-01-2008)

    May

    Ta gom những sợi nắng vàng
    Ngàn muôn tơ mảnh mênh mang lưng trời
    Gởi thêm một chút chơi vơi
    May thành tấm áo cho người phong sương

    Ta gom những sợi tơ vương
    Chút bâng khuâng
    Chút buồn thương bên đời
    Vi vu tiếng gió gọi mời…
    Thành chiếc ô để cho người che mưa

    Ta gom tiếng võng đu đưa
    Tiếng à ơi gọi buổi trưa giấc nồng
    Cho từng chiếc lá bên sông
    Êm đềm rơi xuống giữa dòng nước trôi

    Nhẹ nhàng sẽ đến bên người
    Ta may cho cả một thời – dấu yêu.

    Tú_Yên
    (20-01-2008)

    Ngày em đến

    Ngày em đến
    Mưa buồn giăng ngang ngõ
    Có một người tựa cửa ngóng trông ai
    Đôi mắt sáng như ngời niềm tin mới
    Đợi em ư, người đợi đến bao ngày ?

    Ngày em đến
    Trời trong xanh một chút
    Mây dường trôi chầm chậm ở trên trời
    Cơn gió nhẹ như đùa làn tóc rối
    Có một người gọi khẽ : Dấu yêu ơi !

    Tú_Yên
    (25-02-2008)

    Lỗi hẹn

    Rồi lỗi hẹn
    Em không còn đến nữa
    Thời gian như ngưng đọng ở bên thềm
    Chiếc lá úa chao mình thầm trăn trở
    Người lặng buồn – giờ lại lặng buồn thêm.

    Em không đến dường như trời im ắng
    Để một người nhớ mãi chuyện hôm nào
    Rồi tất cả trôi qua – đời vẫn thế
    Chẳng lẽ buồn – cứ buồn mãi hay sao ?


    Thời gian như gió qua mau
    Một lần lỗi hẹn…xa nhau cả đời.

    Tú_Yên
    (25-02-2008)

    Trả lờiXóa
  4. Giá mà…

    Giá mà đừng nhớ người ta
    Thì lòng đâu phải vỡ òa tin yêu
    Giá mà dòng nước xuôi chiều
    Cho thuyền chung bến – mơ điều ấm êm

    Chẻ đôi sợi tóc mượt mềm
    Đong đầy nhung nhớ – như đêm ngóng ngày
    Giá mà tay được trong tay
    Nhìn trăng đáy nước, mây bay trên trời

    Giá mà…người ở bên tôi
    Để không khắc khoải bổ đôi tim hồng
    Nước êm đềm chảy ra sông
    Hoa thì tỏa ngát hương nồng bến mơ

    Giá mà thơ chỉ là thơ
    Giá mà…
    Cũng chỉ là…ơ…giá mà…

    Tú_Yên
    (25-02-2008)

    Chỉ vì em

    Có lẽ…
    Chỉ vì em mang quá nhiều những mơ và mộng
    Rồi thả hồn mình vào biết bao vô vọng, mông lung
    Cứ nghĩ cuộc đời là thảm hoa trải khắp…ngan ngát, thơm lừng
    Là đóa Quỳnh hoa thuần khiết, trắng tinh và kiêu sa – vương giả

    Có lẽ…
    Chỉ vì em hay ngóng trông vào những điều xa xôi quá
    Rồi ước ao…vương vấn – đợi chờ
    Thơ là thơ – ừ, thơ chỉ là thơ
    Em hụt hẫng – chôn vùi vào quá khứ

    Có lẽ…
    Chỉ vì em hay đắn đo, do dự
    Anh thì xa – em như lạc lõng, bơ vơ
    Nên đem chút ấm êm bỏ vào trang thơ hầu tìm nơi dựa dẫm

    Có lẽ…
    Chỉ vì em không biết nồng nàn, say đắm
    Chỉ buồn thương, vương vấn những ai hoài
    Em là thơ hờ hững…lửng lơ bay
    Như chiếc lá vàng thu cuối cùng trên cành cây khô héo

    Trái tim em: vuông, tròn hay móp, méo ?
    Mà lạnh lùng chẳng có chút hương yêu
    Nhìn lại mình – bóng ngã, đổ – liêu xiêu
    Mình với bóng – ừ, chỉ là mình với bóng

    Có lẽ…
    Chỉ vì em hay mơ rồi thẩn thờ dệt mộng
    Những âm thầm nung nấu và cháy bỏng cả tâm can
    Em viết thành thơ cho bay đi lang thang khắp cả trần gian
    Chỉ mong có được một người tri âm_tri kỷ

    Em vô tâm và ngập tràn những yếu mềm, ủy mị
    Khóc vu vơ – hờn giận cũng vu vơ
    Anh là thơ – em cũng là thơ
    Và như thế sẽ mãi hoài – là thế.

    Có lẽ…
    Chỉ vì em hay muộn phiền – kể lể
    Ừ ! Mà thôi
    Em sẽ làm lại từ đầu.

    Tú_Yên
    (23-03-2008)

    Thơ treo

    Lửng lơ…lơ lửng – thơ treo
    Trần gian mấy nẻo đi về bên nhau
    Đường thơ khoan_nhặt – ta vào
    Cùng chung tay dệt sắc màu thời gian

    Thơ anh là những mơ màng
    Thơ em là những mênh mang cuộc đời
    Mơ nhiều – để mộng chơi vơi
    Mộng nhiều để thấy lòng người bên ta

    Dệt thơ thành bản tình ca
    Gửi cho nhân thế ngân nga giọt sầu
    Nầy anh đời lắm bể dâu
    Làm sao anh biết vì đâu em buồn ?

    Bao giờ trăng vướng đầu non
    Vai anh em tựa cho mòn – giấc mơ

    Nầy anh – thơ vẫn là thơ
    Làm sao quên được ơ hờ trần gian
    Cùng nhau trải mộng thênh thang
    Ước ao, trên những bạt ngàn – thơ treo

    Trăng nghiêng nửa mảnh lưng đèo
    Thơ treo rơi giữa hắt hiu – đôi mình.

    Tú_Yên
    (25-03-2008)

    Trầu lỡ mùa thương

    Thềm rêu – ngồi đếm nhớ, quên
    Tưởng chừng như sợi nắng mênh mang buồn
    Vườn xưa trầu lỡ mùa thương
    Để cơn gió lạ vấn vương mây trời

    Ngập ngừng những tiếng ru hời
    Tiếc thời con gái đã rơi ngút ngàn

    Thềm rêu – bật tiếng mùa sang
    Cau xanh nhớ lá trầu vàng – ngẩn ngơ.

    Tú_Yên
    (01-05-2008)

    Ừ ! Thì thế

    Ừ ! Thì thế
    Mây đang cười cùng Gió
    Làm nàng Trăng e thẹn nấp sau mành
    Xào xạc mãi la đà bao khóm trúc
    Gió đùa Mây_Mây đùa Gió – mong manh

    Mây hồ hỡi nhẹ nhàng reo khe khẽ
    Nầy Gió ơi, đôi ta hãy rong chơi
    Dệt lời thơ nồng ấm gửi cho đời
    Để nhân thế có chút gì thi vị

    Ừ ! Thì thế
    Gió – Mây…là vậy đấy
    Mãi cùng nhau quấn quýt giữa không gian
    Mây êm đềm cùng làn Gió lang thang
    Dịu dàng – Gió gửi Mây lời tâm sự

    Ừ ! Thì thế
    Tương lai và quá khứ
    Chỉ là thơ của Gió, của Mây
    Trăng treo nghiêng – vừa khuyết lại tròn đầy
    Mây theo Gió_Gió theo Mây – bay mãi.

    Tú_Yên
    (01-05-2008)

    Trả lờiXóa
  5. Đong đưa

    Đong đưa trên cành lá
    Gió thầm thì như ru
    Ta ân cần khẽ hỏi
    Tri kỷ về rồi ư ?

    Đong đưa từng sợi gió
    Chia làm đôi nỗi buồn
    Con chim non sũng ướt
    Vì những hạt mưa tuôn

    Từ phương trời xa thẳm
    Hư ảo một bóng hình
    Thời xuân thì rơi vội
    Cho ai hoài lặng thinh


    Đong đưa…đong đưa – nhớ.
    Lung linh…lung linh – buồn.
    Mịt mờ trong giấc mộng
    Ảnh hình nào – như sương ?!

    Tú_Yên
    (06-05-2008)

    Ngõ quen nay đã xa mờ

    Ngõ quen nay đã quên rồi
    Cau xanh_trầu thắm – bồi hồi lòng nhau
    Hà Đông – lụa vẫn nguyên màu
    Em may áo mới – làm sao vừa lòng ?!

    Vườn xưa…rụng – lá trầu không
    Lục bình tim tím xuôi dòng sông trôi
    Đục_trong gạn lấy một lời
    Mắt em lúng liếng như cười cùng anh

    Bổ ba một trái cau xanh
    Têm trầu cánh Phượng, trọn dành cho ai ?
    Hồng lên một sớm ban mai
    Gạn thời gian để phôi phai đợi chờ.

    Ngõ quen nay đã xa mờ
    Bước quên – để nhớ…một bờ sương phơi.

    Tú_Yên
    (10-05-2008)

    Cỏ vườn bên ấy

    Cỏ vườn bên ấy – gió lay…
    Người không về nữa níu ai bây giờ ?
    Chỉ là một thoáng tình thơ
    Để cô gái nhỏ ơ thờ bên song

    Cỏ vườn bên ấy – chờ mong…
    Vàng ươm hạt nắng, bến sông hiu buồn
    Mưa về cho cỏ xanh hơn
    Gió về cho đám mây hờn trời cao

    Cỏ vườn bên ấy – lao xao…
    Hình như là giấc chiêm bao muộn màng.

    Tú_Yên
    (11-05-2008)

    Theo làn gió

    Nghìn năm thơ mãi không già
    Là câu_là chữ của ta_của mình
    Cửu Long nhung nhớ bao tình
    Đầu nguồn – mong ngóng bóng hình người dưng

    Yêu thơ từ thuở còn xuân
    Lao xao với những bâng khuâng đợi chờ
    Tình theo làn gió – ngẩn ngơ…
    Thơ theo làn gió đến bờ trường giang.

    Tú_Yên
    (18-05-2008)

    Vườn xưa…rụng lá trầu không

    Râm ran Ve hát gọi Hè
    Gió lay cánh Phượng đang khoe sắc hồng
    Lục Bình tim tím trên sông
    Lang thang xuôi mãi theo dòng nước trôi
    Trầu không vườn cũ nhẹ rơi
    Cau xanh chẻ nửa – ai người mang sang
    Trăm năm – đâu giấc mộng vàng ?
    Tình thơ một thoáng ngỡ ngàng lòng nhau

    Duyên tơ – Trầu hẹn cùng Cau
    Nghìn năm Ve hát để trao Phượng hồng
    Vườn xưa…rụng – lá Trầu không.

    Tú_Yên
    (25-05-2008)

    Trả lờiXóa
  6. Em sẽ là…

    Nếu anh là ngọn gió
    Em sẽ là mây bay
    Đi đến nơi nào đó
    Cùng rong chơi tháng ngày

    Nếu anh là ngọn gió
    Xin đừng mơn tóc em
    Cứ lặng thầm thôi nhé
    Lướt qua đời dịu êm

    Nếu anh là ngọn gió
    Lơ lửng giữa trời xanh
    Mây là em – bảng lảng
    Dệt vần thơ mong manh.

    Ừ ! Thì là mây_gió
    Thầm thì…thầm thì thôi
    Ta bên nhau se sẽ
    Giữa dòng đời êm trôi.

    Tú_Yên
    (01-06-2008)

    Có lẽ

    Ừ, có lẽ…tình em là hạt nắng
    Mãi lung linh ở tận chốn xa nào
    Theo làn gió trôi nhẹ về bên ấy
    Là nơi anh – nơi anh đó hay sao ?

    Ừ, có lẽ…bên hiên thềm vắng lặng
    Tình âm thầm em chỉ gửi theo mây
    Trời cao lắm và hình như…xa lắm
    Nên nghìn năm tình ta mãi không đầy.

    Thì thôi nhé – có lẽ là hoang tưởng
    Thơ vu vơ và tình cũng vu vơ
    Anh đừng nhớ – yêu thương thường rơi vội
    Nghĩa gì đâu những tháng đợi – năm chờ ?

    Tú_Yên
    (15-06-2008)

    Tỳ Bà Hành
    Hốt văn thủy tượng Tỳ bà thanh
    Chủ nhân vong quy khách bất phát
    (Bạch Cư Dị)

    Giấc Tương Như…em hòa cung Ai – Oán
    Để đêm về Ta lạc nẻo Thịnh Đường
    Thi nhân hỡi…nghìn nghìn năm khuya khoắt
    Một kiếp người vời vợi nỗi gió sương

    Tỳ Bà hành – em làm thân Trác thị…
    Vớt màn đêm hư ảo một mắt nhìn
    Khúc khoan_nhặt. bổng_trầm…bao cung bậc
    Rồi âu sầu trong giá buốt – lặng thinh

    Tầm Dương đó bao đời thân lữ khách ?
    Trăng lượn lờ dưới mặt nước hồ thu
    Vi Lô tao tác, thuyền qua sông – ngơ ngẩn…
    Đêm mê hoang – anh lạc bước sương mù

    Đừng khắc khoải – Tỳ Bà hành (khổ lụy !…)
    Nát đời em một kiếp số phù du
    Văn Quân ? Phượng cầu Hoàng – khao khát…
    Bến Tầm Dương xào xạc bước mây mù.

    Tỳ Bà hành – anh hóa hồn Cư Dị
    Sóng Trường giang xóa hết những vần thơ
    Để anh mãi lạc loài trong đêm trắng
    Phải về đâu khi không thấy bến bờ ?

    Tỳ Bà đó – khúc Nghê Thường cũng đó
    Em là đây – anh vẫn cứ…là đây
    Ta chết đuối trong vòng quay nhân thế
    Chẳng là Thu sao lá lại rơi đầy ?

    Hốt Văn thủy, Tỳ Bà Hành – thánh thót
    Đêm Văn Quân
    Một khúc Phượng cầu Hoàng.

    Tú_Yên
    (16-06-2008)

    Còn đó không ?

    Còn đó không ?
    Cơn mưa chiều tháng Hạ
    Giờ tan trường ai ngóng đợi chờ ai
    Tóc dỗi hờn những chiếc lá me bay
    Vương vít mãi từng bước dài hụt hẫng.

    Còn đó không ?
    Ngày tháng xưa – ngơ ngẩn
    Xe vòng vèo như muốn ngã…(đường trơn)
    Valentine buồn !
    Dường như đượm buồn hơn
    Cơn mưa Hạ dỗi hờn tà áo trắng.

    Còn đó không ?
    Ngày xưa…xa – xa lắm !
    Cơn mưa về ngơ ngác một mắt nhìn
    Nắng Hạ âm thầm trốn mất – lặng thinh
    Để mưa mãi…mưa hoài trên phố nhỏ.

    Còn đó không ?
    Còn hay không ?
    Còn đó…
    Chiều và mưa
    Để em đợi chờ ai ?!

    Tú_Yên
    (25-06-2008)

    Nhớ gì không ?

    Gió về cho hạt mưa bay
    Cho thuyền mãi đợi bóng ai bên dòng…
    Nhớ gì không ?
    Nhớ gì không ?
    Buồn_vui cũng hóa mênh mông tháng ngày.

    Đêm hoang, trời chuyển mùa – say…
    Mây sa thấp xuống như lay cánh chuồn

    Thương ai biển hóa mưa nguồn
    Cho xanh mơ ước – cho buồn trôi xa
    Ngày qua, năm tháng cũng qua
    Ấm êm để lại cho ta – hay người ?

    Tú_Yên
    (30-06-2008)

    Trả lờiXóa
  7. Được chăng ?

    Nầy người phụ đếm mưa rơi
    Giọt thương, giọt nhớ…qua đời – lao xao
    Giữa trời mưa mãi rơi mau
    Trong ta một chút niềm đau lặng thầm

    Nầy người…
    Người ở xa xăm
    Làm sao đếm được những năm tháng dài ?
    Ước mơ theo gió lắt lay
    Theo cơn mưa Hạ qua tay – đi rồi.


    Thôi đừng đếm nữa – người ơi !
    Khi cơn mưa bão cuộc đời trôi qua
    Thời gian nào có thật thà
    Người ơi đếm cái mặn mà – được chăng ?

    Tú_Yên
    (04-07-2008)

    Vơi – đầy ?

    Trà thơm dăm chén quê tôi
    Câu thơ bẻ nửa hỏi người nhận không ?
    Dừa nghiêng soi bóng Cửu long
    Sông Tiền_sông Hậu – hai dòng rẽ đôi

    Quê nghèo chẳng mấy xa xôi
    Chỉ e bên lở_bên bồi – gian nan

    Đồng xanh ruộng lúa mênh mang
    Hậu_Tiền đôi nhánh ngút ngàn phù sa
    Cò bay trên lũy tre ngà
    Sông tôi – con nước có qua sông người ?

    Trà thơ đối ẩm để vui
    Hay chia một chút bùi ngùi đời nhau ?


    Ghép vần_ghép chữ_ghép câu
    Sông đời khi cạn, khi sâu…
    Vơi – đầy ?

    Tú_Yên
    (05-07-2008)

    Tiếng đàn ngân

    Tình tang…tang tính…tình tang…
    Đàn ai buông tiếng mênh mang – u hoài ?

    Mùa vàng – chiếc lá nhẹ lay
    Tiếng đàn ngân theo nhịp ngày dần rơi
    Giữa trời làn gió chơi vơi
    Không gian rộng để mây trời lang thang

    Tình tang…tang tính…tình tang…
    Gió vu vơ gọi: Ơi đàn – đàn ơi !

    Tú_Yên
    (07-07-2008)

    Lỡ…!

    Lỡ lầm – mây dỗi trời xanh
    Lỡ duyên nên phải…thôi đành – xa nhau.

    Lỡ làng – trầu chẳng hẹn cau
    Lỡ mùa Đông xám che màu vàng Thu.

    Lỡ rồi – mộng hóa phù du
    Câu thơ lỡ vận – lời ru ngậm ngùi.

    Tú_Yên
    (24-07-2008)

    Tự tình cho ta

    Gió mang từng chiếc lá
    Giữa tầng không rơi…rơi…
    Bay đi đâu vội vã ?
    Cho lòng ta rối bời.

    Kỷ niệm thời xa lắc
    Đã chìm vào mênh mông
    Dòng đời trôi tất bật
    Ta còn gì hay không ?

    Cỏ bên thềm xanh ngát
    Lả mềm theo tơ vương
    Lá mùa thu xao xác
    Âm thầm rơi bên đường.

    Nắng có về hiên vắng ?
    Cho người hong tóc mây
    Đôi mắt nào sâu thẳm
    Theo hoàng hôn cuối ngày.

    Rồi đêm về ngang phố
    Mang cơn mưa giao mùa
    Hạ nồng nàn đi vội
    Ta hỏi: Thu về chưa ?

    Tú_Yên
    (25-07-2008)

    Trả lờiXóa


  8. Rừng thu hiu hắt – lá thu rơi
    Giấc mộng xa xôi giữa cuộc đời
    Tình không chung lối
    Mơ chia nửa…
    Nửa giữ riêng tôi
    Nửa gởi người.

    Tú_Yên
    (02-08-2008)

    Ta sẽ đợi

    Nắng ươm vàng trên triền đồi bát ngát
    Ốc đảo bình yên với dòng nước vờn quanh
    Ngàn hoa xinh tươi và thảm cỏ rất xanh
    Đàn bướm lượn – điệu an lành muôn thuở

    Ta mơ ước bầu trời cao rộng mở
    Để được bước vào trang cổ tích ngày xưa
    Bao dấu yêu biết nói mấy cho vừa
    Khép quá khứ – mở dần trang vở mới.

    Nầy người ơi, có cùng ta đi tới ?
    Một vùng trời đượm ngát vạn hương hoa
    Đất mênh mông
    Làn gió lộng bay xa
    Cho ước muốn thăng hoa cùng năm tháng.

    Chiếc dù xinh
    Ta cột vào niềm tin yêu lãng mạn
    Một trời thơ…chấp cánh những mong chờ
    Bóng ai về tràn ngập cả giấc mơ
    Ngày sắp tới sẽ là hoa là bướm

    Bình yên lắm một tình yêu thắm đượm
    Hạnh phúc về cho ngan ngát hương đời.


    Ta hiểu rồi
    Ta sẽ đợi – Người ơi !
    Ta sẽ đợi…
    Ngày mai – trời xuân thắm.

    Tú_Yên
    (10-08-2008)

    Có lẽ…

    Ừ ! Có lẽ…
    Lâu lắm rồi em không còn làm thơ nữa
    Bởi khung trời yêu dấu đã mù xa
    Còn lại gì không khi ngày tháng lắm nỗi phôi pha ?
    Và dốc phố thân quen bỗng lạ xa
    và buồn như ngày tiễn biệt.

    Ừ ! Có lẽ…
    Chẳng thế nào anh biết…
    Những miên tưởng chập chùng
    thuở đất trời hoang vắng, sơ khai
    Thuở chúng mình bàn tay đã rời tay
    Nên không thể nào níu giữ được
    khi tình yêu cứ muốn bay xa – vời vợi.

    Em mơ ước
    Và chờ…
    Và đợi…
    Tin yêu như mùa về cho hoa cỏ bớt xanh rêu
    Cho những tiếng cười rộn rã
    Những ánh mắt nồng nàn…
    Đừng như bóng đổ liêu xiêu
    Cho đêm tối đừng bao giờ nhấn chìm ánh sáng.

    Ừ ! Có lẽ…
    Em đã quên rồi những vần thơ lãng mạn
    Một thời vui_buồn – nồng đượm giữa hoàng hôn
    Phố dốc nghiêng
    Nghiêng cả những bàn chân
    Của hai đứa một thời tung tăng như Sáo.

    Phố chiều nay
    Mùa thu về thay áo
    Và em buồn
    Buồn đến vô ngần
    Nên không thể nào viết trọn một bài thơ !

    Tú_Yên
    (21-08-2008)

    Biển & Sông

    Tình anh như biển lớn
    Lòng tôi tựa sông dài
    Ta xa nhau muôn thuở
    Biết bao giờ gặp đây ?

    Tú_Yên
    (27-08-2008)

    Cũng chẳng biết

    Cũng chẳng biết từ đâu em lại đến ?
    Để bâng khuâng cho bảng lảng mây chiều
    Như cơn gió làm trùng dương sóng gợn…
    Đuổi xa ngàn từng con nước liêu xiêu

    Cũng chẳng biết sao trời xanh – xanh thế ?
    Mà niềm mơ lại mù mịt về đâu
    Nhân loại cứ miệt mài bao nông nỗi
    Dại rồi khôn – khôn, dại
    …bạc mái đầu.

    Cũng chẳng biết rượu vì đâu cay vậy ?
    Khi buồn thiu lại ngất ngưởng men nồng
    Ta bước lạc trong vũng đời phiêu lãng
    Có bao giờ…quên_nhớ – bủa vây không ?

    Cũng chẳng biết
    Chẳng thể nào ta biết
    Bụi thời gian rồi sẽ nhạt trang thơ
    Em hụt hẫng trong vòng quay vội vã
    Chân trời xa mòn mỏi những đợi chờ.

    Cũng chẳng biết em từ đâu lại đến
    Để mơ hồ một nếp nghĩ trong anh
    Thì thôi nhé – đời chỉ là cõi mộng
    Đến và đi – như gió thoảng qua mành.

    Tú_Yên
    (25-08-2008)

    Trả lờiXóa
  9. Đã quên ?

    Đã quên.
    Có thật hay không ?
    Quên vầng trăng rải xuống đồng ruộng xa
    Quên mây theo gió la đà
    Quên luôn chiếc lá vừa sa bên thềm

    Đã quên những tiếng ru êm ?
    Đong đưa, cành trúc êm đềm nhẹ lay
    Quên bàn tay níu bàn tay
    Quên mùa nắng gọi mưa quay trở về

    Đã quên một sáng chân đê
    Nghiêng nghiêng vành nón – ai mê mãi nhìn
    Quên con phố nhỏ quê mình
    Quên luôn đi cả chút tình – vu vơ.

    Tú_Yên
    (16-09-2008)

    Trôi mau

    Em đi vớt hạt nắng vàng
    Đem về gói giọt mưa ngang lưng trời.


    Em hỏi rằng “Anh muốn về không” ?
    Mưa có ngừng rơi để nắng hồng
    Hay bao chiếc lá bay ngoài cửa
    Quyện lấy nỗi buồn…mong – đợi mong ?

    Em hỏi rằng “Anh có về không” ?
    Hiu hắt vầng trăng rải xuống đồng
    Mây tím giăng ngang trời thu nhớ
    Mơ hồ, bảng lảng nẻo mênh mông

    Chẳng thể nào ta lại có nhau
    Cuộc đời chỉ tựa giấc chiêm bao
    Mong manh trôi tuột theo ngày tháng
    Ta phải làm sao – giữ thế nào ?


    Chắc cũng chỉ là mơ ước thôi
    Bâng khuâng mưa rớt ở bên trời
    Chắt chiu một chút tình muôn thuở
    Con nước vô tình nên cuốn trôi.


    Thì thôi ta xếp vần thơ mộng
    Rải xuống trần gian một chút sầu
    Cho lá xanh thêm màu nhung nhớ
    Cho ước mơ đời
    …trôi – trôi mau.

    Tú_Yên
    (16-09-2008)

    Nhành Lan tím

    Cám ơn nhành Lan tím
    Người gởi tặng cho tôi
    Là màu hoa dang dở
    Hay những gì chia phôi ?

    Xin một lời tạ lỗi
    Khi ngày xưa vô tình
    Giờ thì tôi đã hiểu
    Cho mối tình lặng thinh.

    Tú_Yên
    (17-09-2008)

    Ai gọi đó…

    Ai gọi đó ?
    Anh à !
    Là tiếng gió…
    Thổi qua thềm cho lá rụng lao xao
    Đường ngàn xa, em vẫn bước chân mau
    Để kịp đến nơi chúng mình đã hẹn.

    Ai gọi đó ?
    Lời thì thầm len lén
    Nhẹ nhàng thôi gửi theo gió trao người
    Tiếng tự tình như ngọn sóng chơi vơi
    Rào rạt vỗ để mơn man bờ cát.

    Ai gọi đó ?
    Anh à !
    Là tiếng hát
    Của người xa gửi đến một người xa
    Dẫu cuộc đời là nốt nhạc chẳng thăng hoa
    Mà sao vẫn luôn êm đềm đến vậy.

    Ai gọi đó ?
    Có khi nào anh thấy…
    Một bình minh nuối tiếc một hoàng hôn ?
    Nghìn trùng xa – xa khuất nửa mảnh hồn.
    Hoài vương vấn những niềm thương phố nhỏ.

    Ai gọi đó ?
    Chỉ mong manh
    …là gió
    Là hoa rơi nhè nhẹ rớt bên thềm
    Là hững hờ…nhạt nhẽo của bóng đêm
    Là sương mỏng sao trĩu mềm lá cỏ ?

    Ai gọi đó ?
    Tiếng ai người – gọi đó
    Hay mơ hồ…âm vọng của hư vô !?

    Tú_Yên
    (26-09-2008)

    Dốc nhỏ ngày xưa

    Dốc nhỏ ngày xưa
    Con đường quen hai đứa
    Kẻ trước_người sau luôn lần lựa đợi chờ
    Anh rụt rè…ngơ ngẩn lại ngẩn ngơ
    Em e thẹn – vờ nghiêng che vành nón

    Dốc nhỏ ngày xưa cũng chẳng là đưa đón
    Chẳng hẹn hò mà sao lạ thành quen ?
    Đường em đi, nếu anh vắng – buôn tênh !
    Em không đến
    Anh lại hờn con phố.


    Cả cuộc đời chỉ như bài toán đố
    Để con đường giờ hoang vắng, quạnh hiu
    Anh bơ vơ thơ thẩn giữa trời chiều
    Lòng thầm hỏi: Dấu yêu sao không lại ?

    Ừ ! Thì nhé
    Những tin yêu vẫn mãi…
    Dẫu nghìn năm mà còn đó không nhòa
    Anh rã rời theo con dốc quanh co
    Rưng rức nhớ những ngày…(không hẹn ước).

    Tú_Yên
    (30-09-2008)

    Trả lờiXóa
  10. Chiều muộn

    Chiều muộn rồi nhưng em chằng về đâu
    Khi bến nước vẫn xanh màu lá cỏ
    Anh có biết những mịt mù xa đó
    Mãi muôn đời trong ký ức ngày xưa.

    Chiều muộn rồi
    Lặng lẽ những cơn mưa
    Cho chiếc lá rũ buồn dường sống dậy
    Dẫu trăm năm hay nghìn năm – là mấy ?
    Vẫn vậy mà
    Có phải thế hay không ?

    Lá hoài rơi
    Và nước cứ xuôi dòng
    Cho thương nhớ vẫn bềnh bồng theo sóng

    Em nhớ lắm
    Nhớ ngày xưa…
    Nhớ lắm !
    Biết tìm đâu những êm ấm – mù khơi

    Chiều muộn rồi
    Chắc em phải về thôi
    Mà lại thấy như tiếc mùa (nhanh quá)
    Con đường cũ sao vừa quen…vừa lạ…
    Em hoài mơ giấc mộng của ngày nào.

    Chiều muộn màng
    Anh – chẳng đợi em sao ?

    Tú_Yên
    (02-10-2008)

    Em cũng đã…

    Em cũng đã gom muôn vàn hạt nắng
    Kết lại thành khoảng lặng của riêng mình
    Lơ đãng ngồi chờ những sớm bình minh
    Loanh quanh mãi những vòng hoàng hôn tím

    Em cũng đã nhặt mùa về ngọt lịm
    Dệt thành thơ cho tim được dịu dàng
    Bước ngập ngừng trên những nẻo Thu sang
    Nghe xao xác lá vàng – mà vui lạ

    Em cũng đã…đã ửng hồng đôi má
    Khi gió về hôn nhè nhẹ bàn tay
    Kìa mây bay hay làn tóc em bay ?
    Trời xanh quá mà ước mơ vời vợi

    Em cũng đã mở dần trang thơ mới
    Để mơ hồ một chút đợi mong manh
    Đời có phải…có phải thế – không anh ?
    Qua nhanh quá mà mình thì đứng lại.

    Ta mong ngóng…rồi chờ chi – chờ mãi ?

    Tú_Yên
    (09-10-2008)

    Thì cũng phải

    Thì cũng phải, những bài thơ còn đó
    Mà Phượng hồng ngày cũ đã tàn phai
    Cặp sách năm nào xa vội đôi tay
    Để còn lại – chỉ niềm mơ rời rã.

    Thì cũng phải, ta đã thành xa lạ
    Chẳng còn chi để nhung nhớ, ngóng chờ
    Những bài thơ – chỉ là những bài thơ
    Nằm lặng lẽ trong góc buồn ký ức.

    Thì cũng phải: mơ – không bao giờ là thực
    Giữa đời thường, tiềm thức biệt mù khơi
    Mơ là mơ – mơ chỉ để mơ thôi
    Đừng nhớ nữa.
    Nầy người ơi – đừng nhớ.

    Tú_Yên
    (15-11-2008)

    Tìm gì ?

    Anh tìm gì – mãi lang thang
    Qua sông, qua suối, qua ngàn dặm xa ?

    Diêu Bông – là gió bay qua
    Là vầng mây bạc la đà trời cao
    Là Trăng hay những vì Sao ?
    Đôi khi là lá xạc xào trên non ?

    Anh tìm gì – mỏi chân bon…
    Mà Diêu Bông mãi vẫn còn xa xăm
    Ngày qua, qua…lại tháng năm
    Tóc xanh giờ đã hoa râm mất rồi.

    Nhọc nhằn chi lắm anh ơi !
    Diêu Bông là bóng chim trời biệt tăm
    Anh tìm gì…mãi bao năm ?!

    Tú_Yên
    (27-12-2008)

    Dùng dằng

    Thì ra…
    cũng tại dùng dằng
    Bây giờ nghĩ lại băn khoăn – giận mình
    Nào đâu em muốn làm thinh
    Chẳng qua là bởi đôi mình – vô duyên !

    Dùng dằng chi – để ưu phiền
    không chung mà lại chịu riêng nỗi sầu
    Dùng dằng – thơ buốt từng câu
    Cho mi hoen lệ – cho màu má phai

    Dùng dằng – một cái nắm tay
    Để rồi nhớ lại cứ hoài ngẩn ngơ
    Dùng dằng chi…một tiếng…ờ…

    Tú_Yên
    (01-01-2009)

    Trả lờiXóa
  11. Không sao

    Không sao – đời vẫn màu xanh
    Và em luôn ở bên anh dịu dàng
    Giao mùa để gió Xuân sang
    Cho mây theo ánh chiều loang…tím chiều.

    Không sao – đời vẫn đáng yêu?
    Và em muốn nói một điều mà thôi
    Hình như…trăng sáng lên rồi.

    Tú_Yên
    (08-02-2009)

    Bên trời mù sương

    Dẫu có ngàn năm – thân chiến mã
    Dễ hồ quên được bụi chinh y?

    Lững lờ một khối tình si
    Người xa biền biệt lấy gì trùng hoan
    Em nào mơ giấc mộng vàng
    Chỉ là ảo ảnh bên đàng anh qua

    Ngày xa – năm tháng cũng xa
    Trang_Sinh – Hồ_Điêp…lựa là mấy thân
    Một mai gió cuốn bụi trần
    Hồn chinh nhân sẽ bâng khuâng điều gì?

    Là ảo ảnh hay chia ly.
    Còn gì để nói – được gì mà mơ?
    Chỉ là chút nỗi lòng thơ
    Gửi theo mây gió bơ vơ cuối trời

    Thềm hoang gối mỏi mất rồi
    Hồn liêu trai cũng bồi hồi lá lay
    Trăm ly rượu chuốc nào say
    Khi hồn Hồ_Điệp quắc quay muộn phiền

    Tri âm xa mãi – đâu tìm?
    Gom câu_chữ dệt nỗi niềm đầy_vơi
    Đừng buồn chi lắm anh ơi!
    Tình riêng non nước dễ người nào quên.

    Lầu son gác tía tan thành khói
    Ước vọng hoài mong vỡ thật rồi
    Em còn chỉ mỗi em thôi
    Và con tim héo bên trời mù sương.

    Tú_Yên
    (15-02-2009)

    Chút thôi

    Vì thơ – chen mối tình hờ
    Chỉ là một cõi bơ vơ đi_về
    Từng cơn cung bậc não nề
    Là mơ mộng với bộn bề chút thôi

    Một mai gương vỡ tan rồi
    Thì hình bóng ảo bên đời cũng xa
    Em như làn gió bay qua
    Đưa sương đọng lại cành hoa cuối chiều

    Không là mộng
    Không là yêu
    Chỉ là một chút hắt hiu – vậy mà…

    Tú_Yên
    (16-02-2009)

    Diêu Bông nơi nào

    Diêu bông – có thật hay sao?
    Để anh cứ phải lao đao đi tìm
    Được gì khi đất lặng im
    Bóng em giờ đã đắm chìm nơi đâu?

    Diêu bông – để nhớ, để sầu
    Và anh tóc đã bạc màu thời gian
    Tìm gì?
    Anh cứ lang thang.

    Tú_Yên
    (10-03-2009)

    Lá me rơi

    Lá me rơi rớt trên đường
    Như trao em chút vấn vương bên đời
    Chiều rồi, sao nắng vẫn trôi?
    Chiều – nên em phải về thôi nhé người.

    Tú_Yên
    (10-03-2009)

    Trả lờiXóa
  12. Một mình

    Tìm về lối cũ thân quen
    Xa xa nghe tiếng Dế mèn nỉ non
    Đường trần giong ruổi – chân bon…
    Anh bây giờ
    Hỏi: có còn như xưa?

    Một mình em giữa cơn mưa
    Một mình em giữa sớm_trưa – một mình.
    Trăng hoài lặng lẽ làm thinh
    Ngàn năm cứ mãi vô tình – thế thôi!

    Bên anh – ngàn dặm xa xôi
    Bên em – bóng nắng buồn trôi theo ngày
    Bao giờ mây sẽ ngừng bay
    Bao giờ tay lại trong tay
    Hỡi người?

    Tú_Yên
    (22-03-2009)

    Mây tím – chiều

    Mây vơ vẩn, mây về đâu – mây hỡi?
    Tím trời chiều – tím cả nỗi đợi mong
    Thì có phải: đời là một dòng sông
    Từ nguồn cội luôn xuôi về bến hẹn?

    Ta mong lắm một yêu thương trọn vẹn
    Những thâm tình như vượt cả không gian
    Chỉ là mơ…là thoáng chốc lang thang
    Những hư ảo lại chợt thành hiện thực

    Giấc mộng nào lặng im trong tiềm thức
    Bỗng hiện về ngây ngất đến thế sao?
    Một chút nồng nàn, Ta muốn gửi trao…
    Chiều_mây tím…ở nơi nào – hỡi ai?

    Tú_Yên
    (08-04-2009)

    Nào đã biết đâu

    Em là ai anh nào đã biết đâu
    Mà bất chợt mưa Ngâu về ngang mắt
    Chuyện ngày xưa như vì Sao chợt tắt
    Để ngâm ngùi cho những tháng năm dài.

    Một cuộc tình vời vợi rớt qua tay
    Thì thôi nhé đừng mơ hoài chi nữa
    Giờ khắc trôi nhanh, không hề lần lựa
    Để cho mình níu vội một lần quên.

    Em là ai anh nào đã biết tên
    Mà khản giọng, khàn hơi kêu mãi
    Thời gian qua đi có bao giờ đứng lại
    Cho đôi mình cái thuở hẹn hò nhau.

    Chỉ là phôi phai…một mối tình đầu
    Là trắc trở…lần sau – thăm thẳm?!

    Tú_Yên
    (04-07-2009)

    Như giọt sương mai

    Có lẽ…
    Đời đa đoan từ thuở
    Em chưa là gì trên cõi thế gian
    Giấc mộng ngày nào theo câu chữ đi hoang
    Giữa miền ký ức.

    Niềm bâng khuâng đôi khi rất thực
    Lại loang buồn trong hư ảo mênh mông
    Chỉ ước mơ một khoảng lặng ấm nồng
    Lại hụt hẫng giữa muôn vàn lốc xoáy

    Thời khắc qua đi – qua nhanh biết mấy
    Mà cuộc đời chẳng có lấy ngày vui

    Em là cơn gió mồ côi
    Chông chênh giữa vùng bão tố
    Mong chi lần hạnh ngộ
    Cho hương thầm hòa quyện với câu thơ

    Anh có là hạt nắng bơ vơ
    Chiếu lóng lánh những chùm sương ban sớm
    Cho lá hoa lại một thời thắm đượm
    Như tự thuở nào.

    Cũng chẳng là gì
    Chỉ là thoáng ước ao
    Như giọt sương mai tan nhanh vào tia nắng
    Là em thầm lặng
    Vẫn miệt mài dệt mãi những vần thơ.

    Tú_Yên
    (05-08-2009)

    Giữ đi anh

    Giữ đi anh – một đóa hồng
    Cả vầng mây trắng đang bồng bềnh trôi
    Giữ mùa nước nổi xa xôi
    Để cho con Sáo bồi hồi sang sông

    Giữ đi anh – một tấc lòng
    Một thương.
    Một nhớ.
    Một mong.
    Một chờ.
    Thuyền ơi, chớ vội xa bờ
    Cũng đừng xao xác…hững hờ – thuyền ơi!

    Tú_Yên
    (05-10-2009)

    Trả lờiXóa
  13. Em trở về rồi

    Em trở về rồi
    Nắng có hửng vàng không?
    Trời có xanh trong và mây chiều bảng lảng
    Có ai chờ mong…những chiều…những sáng
    Mấy vần thơ loáng thoáng nỗi niềm

    Em trở về rồi
    Giông bão có lặng im?
    Để cây sinh sôi đâm chồi, nẩy lộc
    Hoa ngát hương bay – trăng rằm lại mọc
    Trải ánh vàng huyễn hoặc mê say.

    Em trở về rồi, anh hỡi – có hay?
    Quên những buồn lay để mừng vui khấp khởi
    Đón em về trong nhớ mong, chờ đợi…
    Thơ lại lên ngàn, nồng đượm tin yêu.

    Em đã về rồi
    Cho ước mơ như những cánh diều
    Bay cao…bay cao…giữa trời chiều căng gió.

    Tú_Yên
    (08-10-2009)

    Em sẽ về

    Em sẽ về…
    Nơi quê nghèo thắm đượm tình muôn thuở
    Ngan ngát hương nồng của hoa Bưởi, hoa Cau
    Giàn Trầu năm nào em trồng ở hè sau
    Anh hãy nhớ ngày ngày ra chăm tưới

    Bông bí vàng ươm như màu Mai mới
    Tết thôn mình chắc chẳng lắm đổi thay?
    Tiếng Sáo Diều vẫn theo gió vờn bay
    Và bóng tre làng có còn rì rào lời nhắn nhủ

    Quê hương ta nghìn vạn năm không bao giờ cũ
    Luôn ngọt ngào từng câu hát ầu ơ…
    Ánh trăng vàng mờ tỏ và rất đổi nên thơ
    Cho đôi bạn êm đềm thầm thì câu ước nguyện

    Đêm Quê hương
    Ngọn cỏ mềm như luôn hoài lưu luyến
    Hạt sương trong lành những buổi sớm tinh mơ
    Đàn em nhỏ đến trường
    Hồn nhiên chân sáo
    với đôi mắt xoe tròn, ngơ ngác, ngây thơ…
    Cho ta cảm giác an lành và bình yên đến lạ

    Em sẽ về…
    Để nắng làng quê như tô hồng lên má
    Để cha mẹ già không còn tựa cửa chờ trông
    Để một người…
    Chẳng phải buồn khi nhìn vào những nẻo mênh mông
    Rồi thầm ước ao trong lòng cho ai quay trở lại

    Em sẽ về…
    Cho chúng mình bên nhau mãi mãi
    Cho vườn rau, vườn cà lại kết trái đơm bông
    Cho góc nhỏ sau hè luôn vàng mượt lá trầu không
    Và đôi lứa sẽ nghìn năm Hạnh phúc.

    Tú_Yên
    (10-10-2009)

    Còn có vần thơ

    Biết là còn có vần thơ
    Còn luôn cả một chút chờ – phải không?
    Đường đời vạn nẻo mênh mông
    Mình cùng Ta lại ngược dòng – hai nơi.

    Tình xa – xa lắm người ơi!
    Làm sao tìm lại một thời nhớ_quên?
    Còn thơ và nỗi buồn tênh
    Ta đem vá víu dệt nên đôi vần…

    Có đâu tiền kiếp nợ nần
    Mà luôn ray rức những lần xuyến xao
    Biết là…ta mãi không nhau
    Cũng đành gom chút sắc màu – tìm vui.

    Tú_Yên
    (19-11-2009)

    Là thơ

    Tình ta gửi trọn vào thơ
    Ngân nga câu_chữ dệt mơ cả đời
    Thương – buồn – ghét – giận…thả trôi
    Thơ thênh thang giữa đất trời mênh mông.

    Là thơ – ngời sắc xuân nồng
    Là thơ – biến cái như không chợt gần
    Là thơ gieo lắm nợ nần
    Ghép thi tứ để kết vần duyên xa.

    Thơ là tiếng nhạc, hương hoa
    Cho ta cả giấc mơ ngà – trăm năm.

    Tú_Yên
    (21-11-2009)

    Có một vần thơ

    Tôi còn có một vần thơ
    Để mong_để nhớ_để chờ_để thương
    Để trải lòng_để vấn vương
    Đem bao câu chữ đưa hương tặng đời.

    Dẫu là cách biệt đôi nơi
    Khuất xa góc biển, chân trời – mù tăm
    Nhờ thơ mình hóa tri âm
    Nhờ thơ sầu muộn âm thầm chợt vơi.

    Thơ thì cũng chỉ thơ thôi
    Mà cho ta cả một trời hương hoa.

    Tú_Yên
    (22-11-2009)

    Trả lờiXóa
  14. Hương thơ

    Vô tình làn gió lướt qua
    Hương thơ lan tỏa bay xa tít mù
    Hạ nồng nàn đón đợi Thu
    Đêm Đông lãng đãng sương mù chờ Xuân

    Là thơ trải bóng trăng ngân
    Lung linh nhan sắc – tần ngần lòng ai
    Nàng thơ dẫm nhẹ gót hài
    Sẽ sàng mà lắm mê say – bất ngờ

    Âm ba từng tiếng rung tơ
    Thơ – ngàn năm vẫn dệt mơ bên đời.

    Tú_Yên
    (29-11-2009)

    Giấc mộng đời

    Trời chiều mây tím về lơ lửng
    Thả xuống nhân gian một chút buồn
    Anh hứa rồi nghe – anh đã hứa…
    Bên thềm canh giấc mộng tiêu tương

    Dẫu biết rằng mơ – sao vẫn nhớ?
    Đêm trắng sương mờ theo bóng mây
    Có phải hôm nay trời lạnh quá?
    Em thèm hơi ấm một vòng tay.

    Yên ắng…lặng lờ…trăng gõ cửa
    Sẽ sàng chiếc lá nhẹ nhàng rơi
    Anh hứa rồi nghe – Anh đã hứa…
    Giữ mãi cho em giấc mộng đời.

    Tú_Yên
    (30-11-2009)

    Biết bao giờ?

    Dẫu chẳng được gì giữa những tháng năm
    Đang lặng lẽ trôi âm thầm theo bóng Nguyệt
    Trăng có lúc xoe tròn…lúc khuyết
    Em lạc lõng giữa đời
    Anh lại biền biệt mù khơi.

    Dẫu chẳng được gì giữa năm tháng chơi vơi
    Xao xác bên đời rừng chiều tắt nắng
    Em là em – bơ vơ, thầm lặng
    Suốt cả cuộc đời chỉ mỗi ước mơ thôi

    Biết bao giờ thương nhớ lên ngôi
    Cho sóng mắt ngày nào lại long lanh sắc biếc
    Rệu rã hôm nay vẫn là niềm hối tiếc
    Mùa đi qua có quay lại bao giờ!

    Dẫu chẳng được gì ngoài những vần thơ
    Em đã gửi bao đợi chờ, khát vọng
    Cả tin yêu một thời lắng đọng
    Trái tim mệt nhoài lóng ngóng nỗi hoài mong.

    Biết bao giờ ánh nắng lại trong?
    Con thuyền cũ ngược dòng về bến hẹn.

    Tú_Yên
    (07-12-2009)

    Ru

    Trời buồn đổ trận mưa giông
    Sắt se trắng cả dòng sông đợi chờ
    Gió về bỗng chợt ngu ngơ
    Người đi đâu mất – vần thơ úa nhàu.

    Trăng buồn lặng lẽ trên cao
    Đêm thinh lặng – lá lao xao ru cành
    Còn chăng nửa giấc mộng lành?
    Ấm êm hay đã chòng chành – giá băng?

    Thôi đành cũng chẳng băn khoăn
    Từ ly chia nửa – vầng trăng khuyết rồi
    Bên thềm – chiếc bóng đơn côi
    À ơi…là tiếng ru tôi – âm thầm.

    Tú_Yên
    (26-12-2009)

    Ru?

    Trời buồn nên cũng lặng thinh
    Ta buồn ngồi ngắm bóng mình – thế thôi
    Vần thơ còn đó – ngày trôi
    Tình như làn gió xa xôi – cũng đành…

    Rã rời…chiếc lá mỏng manh
    Xạc xào, cứ mãi trên cành đong đưa
    Thì là nắng sớm, mưa trưa
    Thì là giấc mộng ngày xưa khép rồi.

    Ru tình – tình có ru tôi?
    Ru hời…ru…giấc mơ đời chông chênh.
    Lặng thầm con sóng lênh đênh
    Thuyền không bến đổ bồng bềnh khơi xa.

    À…ơi…
    Làn gió thoảng qua
    Lời ru rớt lại…cho ta…cho người?

    Tú_Yên
    (27-12-2009)

    Trả lờiXóa
  15. Chiều rồi

    Chiều rồi…sắc tím nhẹ loang
    Khói lam lan tỏa bên hàng giậu thưa
    Thuyền thơ – vẫn sớm…vẫn trưa
    Lênh đênh trên bến mộng vừa ngát hương.

    Tình tang…câu lý mười thương
    Cho người xa chút tơ vương ngọt ngào.

    Tú_Yên
    (05-01-2010)

    Là thật đó mà

    Thật mà – là đó…bỗng dưng
    Xa xôi sao lại chợt gần làm chi?

    Lỡ rồi mộng ước xuân thì
    Em giờ chỉ ngắm mùa đi qua đời
    Lặng thầm nhặt chút mơ rơi
    Rồi đan kết lại thành lời vu vơ

    Thật mà, là đó – tình thơ
    Với dăm câu chữ ngẩn ngơ hiu buồn
    Dệt thành khúc nhạc tơ vương
    Mà nào đâu biết yêu thương thế nào

    Chỉ là le lói – vì Sao
    Lạc loài giữa khoảng trời cao tít mù
    Thôi đành khép giấc mơ Thu
    Đóng mùa Đông lạnh…vi vu gió về

    Xuân trôi theo cõi tỉnh_mê
    Hạ nồng cũng chỉ bộn bề – rồi xa.

    Anh à! Là thật đó mà
    Bỗng dưng em ước mây sa xuống thềm
    Mong trời đừng trở lại đêm
    Lung linh, ngày nắng êm đềm như thơ.

    Tú_Yên
    (19-01–2010)

    Bỗng dưng

    Bỗng dưng lai láng hồn thơ
    Vu vơ mong ngóng đợi chờ – thế sao?
    Thu qua cánh lá vẫy chào
    Xuân xinh bước đến lao xao bên thềm.

    Bỗng dưng ngọn cỏ lả mềm
    Hình như có chút hương đêm vừa về
    Cách ngăn ngàn dặm sơn khê
    Có khi anh lại nghiêng bề – không em?

    Cũng mong chân cứng đá mềm
    Lời tình thơ bỗng dịu êm với người
    Trời xanh và nắng thật tươi
    Cho hoa lá chợt biết cười – ngu ngơ.

    Dẫu rằng thơ chỉ là thơ
    Cũng mong đan một chút chờ – dễ thương.

    Tú_Yên
    (01-02-2010)

    Nợ nần?

    Yêu thơ từ thuở xuân xanh
    Nợ nần nên mãi chẳng đành rời xa
    Chiều nghiêng, bóng đổ – nắng tà
    Câu thơ vẫn cứ thật thà loanh quanh…

    Dẫu rằng tình chỉ mong manh
    Vẫn luôn ươm giấc mơ lành mai sau
    Tưởng chừng trong cõi chiêm bao
    Yêu thơ từ những kiếp nào – rất xa

    Mưa giăng đầu ngõ – mưa qua…
    Thơ là muôn khúc tình ca ngọt ngào
    Là mây gió…là trăng sao
    Thơ lung linh giữa sắc màu trần gian.

    Tú_Yên
    (03-02-2010)

    Mượn

    Mượn anh một bóng trăng ngà
    Mượn con tim đã nhạt nhòa hương Xuân
    Mượn đời chìm_nổi bao lần
    Mượn tâm tình lắm tần ngần, xót xa

    Mượn hư hao
    Mượn phôi pha
    Chông chênh giữa những phong ba cõi đời
    Mượn niềm hụt hẫng chơi vơi
    Mượn luôn đi nhé một trời ước mơ

    Mượn vần – mượn cả câu thơ
    Mượn anh bao nỗi đợi chờ đã vay
    Mượn bàn tay níu bàn tay…

    Tú_Yên
    (03-03-2010)

    Trả lờiXóa
  16. Mượn…

    Mượn anh một góc trái tim
    Để xem xao xuyến lặng im – thế nào?
    Rung rinh – cánh lá xạc xào
    Đong đưa như hát giữa màu nắng lên

    Bây giờ mượn đỡ…(cái tên)
    Gọi lên để thấy mông mênh nỗi niềm
    Mượn luôn một cuộc trốn_tìm
    Như con sóng cứ nổi_chìm – khơi xa

    Mươn người một thuở thơ ca
    Đem câu_chữ dệt gấm hoa tặng đời

    Mượn anh một cuộc rong chơi
    Êm êm bến để thuyền đời bỏ neo
    Mượn vầng trăng lững lờ treo
    Vi vu tiếng gió vui reo lưng đồi.


    Mượn anh một chổ – em ngồi
    Một bờ vai tựa
    Một thời hương hoa.

    Tú_Yên
    (03-03-2010)

    Còn không?

    Còn không anh – chuyện chúng mình
    Từ trong hư ảo thình lình hiện ra
    Dẫu đời lắm nỗi phôi pha
    Dòng thời gian cứ trôi qua – không về.

    Còn không anh – nỗi tỉnh_mê
    Biết đâu nhặt lại câu thề – nhẹ tênh?

    Trời mông mênh
    Đất mông mênh
    Mượn nhiều chi để nhớ_quên – nhọc nhằn
    Mượn nhiều chi để băn khoăn
    Trăm năm nợ ấy biết lần làm sao?

    Thôi anh, còn chút sắc màu
    Từ vần thơ mộng dạt dào niềm mơ
    Đem về thêm chút ngu ngơ
    Dệt cho nhau những đợi chờ – đa đoan.

    Tú_Yên
    (08-03-2010)

    Mượn

    Em muốn mượn rừng xanh
    Chùm lá non mướt mắt
    Trên cành đong đưa – hát
    Như thì thầm cùng Xuân.

    Em mượn chút bâng khuâng
    Đọng hồn ai rất nhẹ
    Gió vờn hoa thật khẽ
    Mà bát ngát trời thơ.

    Em mượn khoảng mộng mơ
    Trong lòng người xa lạ
    Cho hồng lên đôi má
    Cho mắt ngời tin yêu.

    Em mượn anh…buổi chiều
    Bên thềm rêu vắng lạnh
    Sắc hoàng hôn – sóng sánh
    Màu trăng vàng – lung linh.


    Em mươn…chuyện chúng mình
    Viết thành thơ anh nhé!?

    Tú_Yên
    (14-03-2010)

    Mượn?

    Mượn giùm em: dải ngân hà
    Có sao Ngưu_Chức ngàn xa – xa ngàn
    Mượn giùm một chuyến đi hoang
    Để loanh quanh chổ thênh thang không người.

    Một lần thôi: mượn tiếng cười
    Đã xa biền biệt từ thời hoang sơ
    Mượn luôn bao nỗi ngu ngơ
    Cho quên những bước bơ vơ – đi_về.

    Mượn bờ ruộng
    Mượn con đê
    Trời xanh xanh với bốn bề – nắng lên
    Dừa nghiêng soi bóng dòng kênh
    Mượn bàn tay nắm
    Rộng thênh bước trầm.

    Mượn giùm duyên nợ trăm năm ?
    Mượn người một tiếng gọi thầm “Mình ơi”?

    Tú_Yên
    (19-03-2010)

    Để rồi

    Để rồi gương vỡ – vô tình
    Cho hồn ai chợt thình lình nhói đau
    Là mây, là gió qua mau
    Yêu thương nồng đượm mà sao xé lòng?

    Đất_Trời nghìn thuở mênh mông
    Tình như sông vẫn theo dòng luân lưu
    Sầu vương – vương mãi thiên thu
    Đò đi bỏ bến mịt mù sương giăng

    Để rồi lỡ mất mùa trăng
    Lỡ luôn một chuyến…muộn mằn – tơ duyên.

    Tú_Yên
    (24-03-2010)

    Trả lờiXóa
  17. Trang thơ buồn

    Tôi vẫn thường thầm lặng
    Những sớm mai…những chiều
    Trang thơ buồn luôn mở
    Ghi lại biết bao điều.

    Từ tận cũng tâm khảm
    Xoe tròn một vành tim
    Anh đi rồi lại đến
    Sao vẫn hoài lặng im?

    Tú_Yên
    (29-03-2010)

    Khúc tình thơ

    Ai nhớ ai ngẩn ngơ…thờ thẩn
    Để rồi buồn vơ vẩn – vẩn vơ
    Chiều rồi sao cứ hoài mơ?
    Hoàng hôn tím đã phủ bờ thềm rêu.

    Đêm như cũng đượm nhiều hiu hắt
    Sương loang mờ se thắt buồng tim
    Vì đâu cứ mãi ngóng_tìm
    Dấu yêu xưa đã như chim tung trời.

    Thì thôi nhé, những lời luyến ái
    Chỉ là mây hoang hoải xa mờ
    Ta về dệt khúc tình thơ
    Gửi yêu_gửi mộng_gửi chờ_gửi thương.

    Tú_Yên
    (29-03-2010)

    Thơ xưa

    Hiu hiu ngọn gió tràn đầy
    Sắt se bụi mỏng mù vây bóng tình
    Chân trần trải gót phiêu linh
    Đi về đâu để…thấy mình_thấy ta?

    Tơ lòng, nghìn thuở phôi pha
    Người xa, xa khuất quan hà – tìm đâu?
    Mai nầy nếu lỡ gặp nhau
    Chỉ như làn gió bên cầu – sương giăng.

    Trời cao treo một vầng trăng
    Thơ xưa có được vĩnh hằng – không anh?

    Tú_Yên
    (06-05-2010)

    Hình như

    Hình như con sóng ngàn khơi
    Cứ luôn quấn quýt giữa trời bao la
    Thế mà mình lại cách xa
    Anh và em – cũng chỉ là hình như…

    Có chăng lời cuối tạ từ
    Gửi thầm theo những cánh thư thuở nào?

    Hình như mùa đã xanh xao
    Bàn tay vẫy…
    một tiếng chào…
    rồi thôi!

    Tú_Yên
    (27-05-2010)

    Biển & sông

    Em như dòng sông nhỏ
    Hiền hòa trôi loanh quanh
    Tìm đường về cuối bãi
    Biển là anh – đầu gành?

    Anh – mênh mông…con sóng
    Rạt rào cuốn bờ xa
    Đem những niềm thương nhớ
    Gửi theo mây la đà.

    Sông là sông – muôn thuở
    Đường dài trôi – lặng trôi
    Anh vẫn là biển rộng
    Tìm em theo mưa rơi.

    Tú_Yên
    (02-06-2010)

    Trả lờiXóa
  18. Chỉ là

    Chỉ là một thoáng hình như…
    Mà sao cứ ngỡ quen từ rất lâu
    Chỉ là lục bát đôi câu
    Mưa rơi lại tưởng mùa Ngâu thật thà

    Lục bát ơi!
    Lục bát à!
    Ngọt ngào như điệu dân ca bên đời
    Chỉ là mấy giọt mưa rơi
    Tương tư chi để cho người nhớ nhau?

    Tú_Yên
    (10-06-2010)

    Dấu tình

    Đường trần, hụt hẫng bàn chân
    Ngày qua, tháng lại…cứ lần lựa đi
    Trăm năm trăng đó nghĩ gì
    Mà lơ lửng giữa xanh rì trời cao?

    Phải chăng mình đã lạc nhau
    Lạc luôn cái thuở lao đao – muộn mằn?
    Dấu tình nhòa với nhọc nhằn
    Dấu tình là những băn khoăn – để rồi…

    Tú_Yên
    (12-06-2010)

    Lục bát đôi câu

    Bên đời – lục bát đôi câu
    Ngân nga dăm khúc tơ sầu tặng nhau
    Trầu xanh – xanh cả buồng cau
    Vôi nồng nàn để duyên trao tơ lòng

    Vẫn là cánh lá trầu không
    Vẫn là những thoáng…giòn, trong – tiếng cười
    Cau xanh – xin tặng cho người
    Trầu vàng để lại, chờ lời mối mai

    Nếu mà tay được trong tay
    Cũng nhờ cau chát, trầu cay dẫn đường.

    Tú_Yên
    (13-06-2010)

    Có gì đâu

    Trời rất rộng và tình người vẫn thắm
    Thơ ươm mầm xanh lắm – c ó gì đâu
    Đường trải thảm xin mời ai hãy đến
    Đem ngôn từ…gieo hạt – tặng cho nhau.

    Tú_Yên
    (16-06-2010)

    Ai giấu cọng tình?

    Ở đâu – ai giấu cọng tình?
    Cho ta tìm mình năm tháng
    Trời chiều sương giăng bảng lảng
    Sắt se chi để xao lòng?

    Giọt tình rơi vỡ giữa dòng…
    Sông buồn phân chia đôi nhánh
    Bóng trăng in hình sóng sánh
    Đâu rồi – tình ơi…tình ơi!

    Tú_Yên
    (16-06-2010)

    Trả lờiXóa
  19. Ai giấu cọng tình? (2)

    Cọng tình ai đem giấu
    Anh đi tìm nửa đời
    Đường trần mênh mông quá
    Em nơi nào – em ơi?

    Tú_Yên
    (17-06-2010)

    Ở đâu giấu một cọng tình?

    Ở đâu giấu một cọng tình?
    Cho anh nhớ mãi bóng hình người dưng
    Mưa chiều tháng sáu rưng rưng
    Hạt rơi…rơi giữa lưng chừng trời cao

    Cọng tình nay lạc bến nào?
    Anh tìm…
    tìm đến xanh xao tuổi đời
    Cọng tình là cọng tình ơi!


    Tú_Yên
    (17-06-2010)

    Biển

    Ngàn xa biển vẫn miên trường
    Dạt dào và mãi tìm đường về khơi
    Vì đâu con sóng rối bời?
    Nhấp nhô, xô đẩy …giữa đời – thiên thu.

    Sao trời khi tỏ_khi lu
    Lung linh trăng chỉ tù mù rọi soi…
    Bến thương xa biệt lâu rồi!

    Tú_Yên
    (18-06-2010)

    Cọng tình

    Cọng tình anh đang giữ
    Cho mượn chút được không?
    Thử xem coi màu sắc
    Đỏ, xanh hay trắng, hồng.

    Cọng tình anh đang giữ
    Cẩn thận đừng đánh rơi
    Lỡ người ta lượm mất
    Rồi buồn hoài – anh ơi!

    Tú_Yên
    (21-06-2010)

    Gom thơ đan mộng mà mơ

    Vần thơ viết giữa tháng ngày
    Mùa qua, để giọt mưa bay – ướt nhèm.


    Nầy nầy, cô bé – bé xinh ơi!
    Thơ vẫn là thơ ở giữa đời
    Ngân nga ru khúc tình nhân thế
    Ươm mộng cho mình cô đấy thôi.

    Nầy nầy, cô bé – bé hay mơ
    Cô cứ chờ đi – hãy cứ chờ…
    Dẫu đời giông bão – nhiều giông bão
    Thơ vẫn vẹn tròn, thơ – rất thơ.

    Nầy nầy…cô bé thích dung dăng
    Hay nghịch – hay cười – hay nói năng
    Yểu điệu đôi vần duyên dáng quá
    Có thường ôm mộng vớt vầng trăng?

    Nầy nầy, cô bé – bé yêu thơ
    Thơ cũ, thơ xưa…bấy đến giờ
    Cô gom lại nhé đừng cho rớt
    Đem về đan mộng để mà mơ.

    Tú_Yên
    (22-06-2010)

    Trả lờiXóa
  20. Hoa lòng

    Bến thương xa biệt lâu rồi
    Biển mênh mông sóng nên trôi mất thuyền
    Chân trời mù bóng chim Quyên
    Biển ơi, biển có nhớ thuyền hay không?

    Biển đằng Tây – thuyền đằng Đông
    Thế là nước cuốn…hoa lòng – mù tăm.

    Tú_Yên
    (26-06-2010)

    Biển & Sông

    Em vẫn là sông nhỏ
    Thầm thì cùng mưa rơi
    Anh luôn là biển rộng
    Xa tít mù – xa khơi.

    Chẳng mong gì bến hẹn
    Biển anh tràn mông mênh
    Sông êm đềm cuối bãi
    Dập dềnh theo triều lên.

    Tú_Yên
    (09-07-2010)

    Lạc…

    Trăm năm – là giấc chiêm bao
    Ảo mờ với những xuyến xao – dấu tình…
    Lạc rồi, ta đã lạc mình
    Lạc luôn một thoáng mộng lành xa xưa

    Nầy nầy, kìa những hạt mưa
    Rơi chi rơi giữa ban trưa nắng đầy
    Rằng mây, mây hỡi – ơi mây!
    Vu vơ chi cõi mù vây dấu tình?

    Trăm năm ta vẫn một mình
    Từ khi bỗng bất thình lình – lạc nhau.

    Tú_Yên
    (10-07-2010)

    Biết rồi…cái giấc mơ rơi

    Tóc xanh – bay lạc cánh Diều
    Chở niềm mơ với bao điều – em mơ
    Chở bình yên
    Chở tuổi thơ
    Chở luôn những thoáng ngu ngơ – chạnh lòng.

    Tóc giờ bạc trắng như bông
    Như mây như khói…theo dòng thời gian
    Như là cơn mộng vợi tan
    Như chông chênh với hoang tàn – thế thôi!

    Biết rồi cái giấc mơ rơi
    Có về chăng để cho trời chợt xanh
    Cho màu mắt biết long lanh
    Cho em biết đợi chờ anh bên thềm?

    Tú_Yên
    (18-07-2010)

    Tình rơi

    Tình rơi giữa chốn hư không
    Bước chân đã mỏi còn trông mong gì
    Lỡ rồi giấc mộng xuân thì
    Biệt mù như cánh chim di lạc đàn.

    Tú_Yên
    (18-07-2010)

    Trả lờiXóa
  21. Dáng thơ

    Dáng thơ_là bóng cuộc đời
    Ươm mầm xanh giữa khoảng trời ước mơ
    Lặng thầm từng tiếng rung tơ
    Tình tang…ru khúc vẩn vơ với người.

    Nắng vàng – hoa lá thắm tươi
    Nhân gian mãi trọn môi cười nồng say
    Thế là mộng vỡ lại đầy
    Dáng thơ ngoan ngủ trên tay – dịu dàng.

    Tú_Yên
    (18-07-2010)

    Nghiêng…một chút

    Nghiêng một chút
    Để gần nhau thêm một chút
    Bất ngờ thơ bỗng chốc hóa thênh thang
    Trời xanh trong và nắng cũng thật vàng
    Mây bảng lảng
    Gió dịu dàng lay động.

    Nghiêng một chút để lòng ta mở rộng
    Mênh mang tình giữa khoảng trống hư vô
    Những ngôn từ dung dị đến ngây ngô
    Đem vào mộng bỗng hóa thành hương sắc.

    Nghiêng một chút để nhận ra điều rất thật
    Là ấm nồng ngây ngất tợ vần thơ
    Là nồng nàn, dịu ngọt với êm mơ
    Lan tỏa mãi nỗi đợi chờ khao khát.

    Nghiêng một chút cho hồn ngân tiếng nhạc
    Điệu ru đời ngọt tựa khúc tình ca
    Điều tuyệt vời từ ảo ảnh bay xa
    Là âm vọng những giao hòa trời đất.

    Nghiêng một chút cho hồn ta ngây ngất
    Nhận chân điều rất thật – những vần thơ
    Hiền ngoan về ngự mãi giữa cơn mơ
    Lung linh sáng như màu trăng sóng sánh

    Mở toang lòng cho yêu thương chắp cánh
    Rộng vòng tay để thân ái thăng hoa
    Tim tím hoàng hôn
    Sáng_tối giao thoa
    Nghiêng một chút
    Để gần nhau thêm một chút.

    Tú_Yên
    (19-07-2010)

    Dáng thơ

    Vẫn là thơ lắm thân thương
    Như làn gió nhẹ dâng hương tặng đời
    Nhớ gì lòng lại chơi vơi
    Là em – hay bóng chim trời mù tăm
    Là anh – giữa những thăng trầm
    Là vu vơ với lặng thầm – đôi khi…?

    Chân nghiêng lạc mộng xuân thì
    Nhớ_quên cũng chẳng là gì đâu anh
    Trùng trùng mây trắng trời xanh
    Bẻ đôi nỗi nhớ dệt thành niềm mơ.

    Dáng thơ – vẫn mãi là thơ
    Thế mà ta lại bơ vơ – lạc mình.

    Tú_Yên
    (20-07-2010)

    Tìm

    Tìm ở nơi nào đấy
    Một vầng mây xa xăm
    Bảng lảng giữa đêm rằm
    Là Trăng Sao lấp lánh

    Đêm dịu huyền sóng sánh
    Trải ánh vàng lung linh
    Gió hát tiếng tự tình
    Cùng trời xanh bát ngát.

    Em tìm trong lời nhạc
    Nhịp đập của lòng anh
    Để mộng ước vời xanh
    Mơ hóa thành hiện thực?

    Tú_Yên
    (01-08-2010)

    Niềm mơ?

    Em_Anh – xa thật là xa
    Như mây như gió la đà vu vơ
    Bên em – anh hãy làm thơ
    Gửi vào trong đấy nỗi chờ mông lung

    Bao giờ núi hết chập chùng
    Sông đừng phân nhánh – ta cùng ngắm Xuân?
    Niềm mơ – em níu thật gần
    Mong trăng thanh
    Nắng trong ngần quanh ta.

    Tú_Yên
    (03-08-2010)

    Trả lờiXóa
  22. Gặp em rồi?

    Anh gặp em rồi.
    Chắc hẵn giữa cơn mơ?
    Đêm thao thức bơ thờ chờ bóng nắng
    Trái tim nôn nao những niềm thương thầm lặng
    Gửi về ai, xa mờ mịt phương nào.

    Anh gặp em rồi
    Là thật đó sao?
    Như thoáng heo may vào mùa rất sớm
    Như ước muốn hư hao chẳng bao giờ thắm đượm
    Là muộn mằn đêm cùng giấc mộng xa xôi?

    Anh gặp em rồi
    Cũng có thể đấy thôi
    Hiện tại, tương lai hay miên viễn thời quá khứ?
    Trong áng thơ trôi giữa chiều tư lự
    Theo bóng hoàng hôn tim tím – tím mây trời.

    Anh gặp em rồi khi nửa giấc mơ rơi
    Khép mi mắt rã rời để đời thêm ảo giác
    Tìm chút bình yên cho tim đừng xao xác
    Nhặt lại mùa thương đã trôi giạt không về.

    Anh gặp em rồi trong nỗi nhớ bộn bề
    Giữa cách trở mà đam mê bỏng cháy
    Những vời vợi chia xa không bao giờ gần lại
    Cùng mịt mờ và tê tái buồng tim?

    Anh gặp em rồi?
    Trong hoang vắng lặng im
    Giữa khuất lấp_thực_hư và bồng bềnh tâm não?

    Thì vẫn mãi là chút lòng thơm thảo
    Của một người xa gửi về đất Trà Vinh.

    Tú_Yên
    (31-08-2010)

    Anh hứa?

    Anh hứa?
    Ừ! Anh nhớ giữ lời
    Đừng làm Trăng rụng – cánh Sao rơi
    Đừng làm môi, má phai màu thắm
    Đừng để em buồn yêu dấu ơi!

    Anh hứa?
    Ừ! Anh phải nhớ hoài
    Nhớ chiều sương lạnh – ấm vòng tay
    Nhớ qua năm tháng tình luôn thế
    Nhớ mãi ru hời em giấc say.

    Tú_Yên
    (28-09-2010)

    Mây tím chiều nay

    Mây tím chiều nay – mây vẫn bay
    Đông tàn_Xuân lại có ai hay
    Bèo trôi theo sóng
    Bèo trôi giạt
    Hoa rớt bên đời nên gió lay?

    Dẫu biết rằng xưa – anh đã hứa
    Mà đời như giấc mộng phù du
    Thì thôi khép lại tình thơ nhé
    Khép cả vầng trăng
    Trăng cuối thu.

    Tú_Yên
    (28-09-2010)

    Áng thơ trôi

    Thuyền trôi theo áng thơ trôi
    Khoảng không hư ảo bồi hồi mà chi?
    Trăng xa nào có nghĩ gì
    Mây lơ đãng – gió thầm thì…thế thôi.

    Ước mơ là chút thơ rơi
    Giấu vào trong đấy mảnh đời gian nan
    Cầm bằng như thoáng đi hoang
    Cho vơi đi những mênh mang – kiếp người.

    Mong ngày mai nắng hồng tươi
    Và ta tìm lại nụ cười đã xa
    Tiếng lòng trổi nhịp ngân nga
    Cho tình_thơ mãi giao thoa giữa đời.

    Tú_Yên
    (17-10-2010)

    Nhớ mãi?

    Nhớ mãi – thì anh phải giữ nghe
    Giữ làn gió mát giữa đêm khuya
    Giữ ánh trăng vàng bên gối mộng
    Giữ cả sao trời – mây nữa kia

    Nhớ mãi?
    Ừ!
    Anh phải nhớ dai
    Chẳng gì lại vượt quá tầm tay
    Năm tháng vèo trôi – tình vẫn thắm
    Chiu chắt, nâng niu
    Sẽ có ngày…

    Tú_Yên
    (20-10-2010)

    Trả lờiXóa
  23. Hương lòng

    Mưa chiều nay – giọt lao xao
    Thuyền đi đâu để bến nao nao buồn?
    Từng vòng sương trắng mờ buông
    Đêm ơi đêm. Hỡi đêm trường – thinh không…

    Ta về nhóm chút hương lòng
    Tìm quên ở chốn bềnh bồng tình thơ
    Để rồi…mơ vẫn là mơ.

    Tú_Yên
    (31-10-2010)

    …Tình ơi!

    Một khi gió cuốn qua mành
    Sợi sầu vương gối …chòng chành – tình ơi?
    Mưa là mưa đấy – mưa rơi…
    Ta là ta đấy – giữa trời tịch liêu.

    Về chi giông bão cuối chiều?
    Để lòng bỗng chợt liêu xiêu – hỡi tình!

    Tú_Yên
    (02-11-2010)

    Giá mà…

    Buồn chi mà phải nản lòng
    Để thinh không chợt nhỏ dòng mưa Ngâu
    Anh buồn – là thật đó sao?
    Có như con sóng chao vao – để rồi…

    Chỉ là mây gió nổi trôi
    Biết đâu có lúc xa xôi – bỗng gần
    Buồn rơi giữa ánh trăng ngân
    Thình lình gợn nỗi bâng khuâng – giá mà…

    Giá mà…ta chẳng cách xa
    Giá mà ta chẳng…chẳng là – người dưng.

    Tú_Yên
    (19-11-2010)

    Có là…

    Có là…anh của người ta
    Thì thôi cứ ước giá mà…phải chi…
    Mịt mù một bóng chim di
    Nẻo trần là thế, lạ gì có_không?

    Anh là anh của mênh mông
    Mù tăm giữa chốn long đong – để rồi…
    Ước ao_ao ước mà thôi
    Mộng mơ một chút cho môi lại hồng.
    Có là anh nữa hay không?
    Có là anh để em trông…em chờ?

    Tú_Yên
    (26-11-2010)

    Chắc là

    Sao trời, anh hái tặng em
    Ừ thì em sẽ đợi xem đó mà
    Hứa lời – nhớ giữ anh nha
    Đừng như bóng nắng nhạt nhòa – phù du.

    Sao trời, anh hái đấy ư
    Có lung linh để mình như (muốn cười)
    Chắc là vui thật hở người
    Chắc là Xuân sẽ thật tươi, thật nồng?

    Chắc là ấm áp đêm Đông
    Chắc là em sẽ…ừ, không quên người
    Ừ – không quên người.

    Tú_Yên
    (30-11-2010)

    Trả lờiXóa
  24. Em sẽ chờ

    Em sẽ chờ anh mãi đó nghe
    Như đêm trừ tịch ngóng Xuân, Hè
    Như mây mong gió – ngày mong nắng
    Như góc hiên đời không sắt se.

    Em sẽ chờ anh mãi – nhé anh?
    Như màu xanh – bát ngát màu xanh
    Trăng đơn dẫu lắm niềm cô lẻ
    Đời vẫn vui vì em có anh.

    Em sẽ chờ…anh hái cánh Sao
    Thắp lại cho đêm chút sắc màu
    Lấp la lấp lánh niềm mơ ước
    Để biết muôn đời ta có nhau.

    Tú_Yên
    (30-11-2010)

    Khi bên anh

    Khi bên anh – em thấy thật là vui
    Nhưng sau đấy lại bùi ngùi muốn khóc
    Chắc có lẽ muôn đời em vẫn ngốc
    Cứ lo rằng hạnh phúc chóng bay xa.

    Khi bên anh đời như ngát hương hoa
    Trời với đất cũng giao thoa bất chợt
    Và em bỗng hóa thành người ngờ nghệch
    Mắt hoen sầu sợ mơ vỡ đấy thôi.

    Khi bên anh – niềm thương nhớ lên ngôi.

    Tú_Yên
    (13-12-2010)

    Có là…

    Có là biền biệt cánh chim?
    Có là mây gió đi tìm vầng dương?
    Có là anh – để em thương?
    Có là sưong tuyết vương đường ta qua?

    Ngày xa – ngày cứ dần xa…

    Tú_Yên
    (14-12-2010)

    Giữ…

    Giữ giùm em thoáng hương đêm
    Giữ luôn cả những giọt mềm – sương Đông
    Giữ giùm mấy trận bão giông
    Để đời không phải chênh chông – nhé mình!

    Tú_Yên
    (15-12-2010)

    Là…

    Là em – em của lạnh lùng
    Sương rơi ướt, lối tương phùng vời xa
    Là hoa – hoa thuở nhạt nhòa
    Chỉ như chút gió la đà bến xưa.

    Tú_Yên
    (17-12-2010)

    Trả lờiXóa
  25. Đò ơi! Ới đò…

    Đò ơi!
    Có lỡ chuyến không?
    Đừng đi bỏ lại mùa Đông – lạnh lùng

    Sương chiều rơi ướt bến sông
    Đừng đi đò nhé kẻo lòng em đau
    Mai nầy nếu được…với nhau
    Xuân sang mùa sẽ thắm màu hơn xưa

    Đò ơi!
    Dù nắng hay mưa
    Tình thơ vẫn mãi đong đưa…
    Ới đò.

    Tú_Yên
    (01-01-2011)

    Là…xưa

    Là xưa – xưa rất êm đềm
    Thế mà mưa gió ướt nhèm câu thơ
    Anh là trăng khuyết – thờ ơ
    Cho em lạc lối bên bờ trầm luân

    Lối xưa trải bước bao lần
    Đường quen sao lại ngại ngần, đắn đo?
    Bến xưa lạc mất con đò
    Là em – với nỗi buồn xo bây giờ.

    Tú_Yên
    (09-01-2011)

    Thật có hay không?

    Thì là một thoáng hương Cau
    Biết đâu Xuân sẽ thắm màu – rất Xuân
    Là em với nỗi bâng khuâng
    Tình yêu.
    Thật CÓ hay KHÔNG – hỡi người?

    Tú_Yên
    (10-01-2011)

    Thơ

    Phải chăng thơ viết cho đời?
    Cho ta hay cả cho người trần gian
    Thơ là con chữ lang thang
    Thơ là chút mộng mênh mang – để rồi…

    Thơ là thơ.
    Chỉ thế thôi!

    Tú_Yên
    (12-01-2011)

    Bến xưa

    Ðò ơi về bến hay chưa ?
    Sao rêu phong lại như vừa đầy thêm?

    Lạc loài những ánh Sao đêm
    Câu thơ hờ hững – ướt mèm sương khuya
    Giọt trăng rơi xuống đầm đìa
    Có ươm cho giấc mộng kia êm đềm?

    Bến xưa…buồn – vắng lặng thêm
    Thôi anh đừng đến, kẻo mềm câu thơ
    Ðò đi!
    Sông vẫn thờ ơ?

    Tú_Yên
    (18-01-2011)

    Trả lờiXóa
  26. Mộng yên bình

    Thuyền trôi theo gió lắt lay
    Bến kia – bến để qua ngày vu vơ
    Thơ thì cũng chỉ là thơ
    Mơ đây mới thật là mơ riêng mình.

    Mưa lao xao
    Nắng im thinh
    Chiều ru giấc mộng yên bình – cho nhau.

    Tú_Yên
    (21-01-2011)

    Nếu một ngày

    Nếu một ngày hời hợt hóa yêu thương
    Con dốc quanh co thành đường quen đi đến
    Chiếc lá úa xạc xào rơi lơ đễnh
    Khẽ khàng thôi đã êm nhẹ chân người

    Nếu một ngày nắng ấm chợt tươi
    Cho mắt em xanh như cái thời xưa cũ
    Mái tóc mượt tơ trên bờ vai nhẹ rũ
    Cũng đủ làm xao xuyến cõi lòng ai

    Nếu một ngày…mây nhè nhẹ mây bay
    Và nếu một ngày…khóe mắt – chợt cay?

    Tú_Yên
    (18-02-2011)

    Giá mà…

    Bâng khuâng rơi xuống giữa chiều
    Tầm Xuân nay đã mỹ miều hay chưa?
    Giá mà đừng hẹn đón đưa
    Mây đừng ru gió ban trưa ấm nồng

    Giá mà…đò chẳng sang sông
    Và Tầm Xuân biết ngóng trông
    giá mà…

    Tú_Yên
    (22-02-2011)

    Em sẽ đến

    Em sẽ đến thăm căn nhà rất mới
    Anh vừa xây bằng nỗi đợi trăm năm
    Trải thềm rêu lúng liếng ánh trăng rằm
    Sắc lá úa cũng âm thầm dệt thảm.

    Em sẽ đến – dẫu trời chiều ảm đạm
    Dù nhà anh mưa dột ướt mem rồi
    Tường liêu xiêu…không gạch – chẳng màu vôi
    Nền trống toác, em ngồi đâu – anh nhỉ?

    Em sẽ đến – không ngại ngần, suy nghĩ
    Thắm tình thơ quên vị kỷ dòng đời
    Nỗi ngọt ngào…là mong nhớ chơi vơi
    Nên vẹn vẻ cả một trời êm ái

    Em sẽ đến – bằng góc đời còn lại
    Em đến rồi.
    Và sẽ mãi bên anh.

    Tú_Yên
    (22-02-2011)

    Nếu một ngày

    Nếu một ngày cây dâng đầy nhựa sống
    Cành dù trơ vẫn khát vọng màu xanh
    Cho cánh lá lại đong đưa, xào xạc
    Ứoc mơ đời chớm nụ…dẫu mong manh.

    Nếu một ngày giữa không gian vời vợi
    Vẫn nguyên lành đâu đó một niềm tin
    Là thanh thản, là bình yên – vẹn vẻ
    Là chúng mình… là vậy – phải không anh?

    Tú_Yên
    (23-02-2011)

    Trả lờiXóa
  27. Em

    Em như vạt nắng – đợi mưa
    Như Thu gọi lá đu đưa chiều tà
    Như mây đón gió ngàn xa
    Như Mình mãi đợi chờ Ta – dịu dàng.

    Tú_Yên
    (26-02-2011)

    Thương

    Thương anh bao nỗi thăng trầm
    Như dòng sông mãi âm thầm – ngược_xuôi
    Như vầng trăng sáng lẻ loi
    Như mây, như gió…mồ côi giữa trời

    Thương anh cô độc góc đời
    Thương là thương.
    Chỉ thế thôi – bởi vì…

    Tú_Yên
    (26-02-2011)

    Và…nếu một ngày

    Và nếu một ngày…khoé mắt – chợt cay?
    Là giọt lệ rưng đầy hạnh phúc
    Khi chợt nhận ra giữa dòng đời trong_đục
    Vẫn vẹn tròn đâu đó một niềm tin

    Và nếu một ngày trong nếp nghĩ nguyên trinh
    Anh là một – trọn lành, duy nhất
    Để tất cả thành ước mơ rất thật
    Là yêu thương và hạnh phúc tràn đầy

    Và…nếu một ngày mây dẫu có ngừng bay
    Gió ngưng thổi, rừng cây quên xào xạc
    Con sóng lao xao như thầm thì – không hát
    Thì tình yêu vẫn bát ngát tựa trời cao

    Và…để một ngày ta sẽ nắm tay nhau
    Đi cho trọn khúc quanh đời phóng khoáng
    Ngắm ánh trăng soi hay mặt trời lên thoáng đãng
    Chỉ chúng mình và những thoáng mơ hoa

    Và để mỗi ngày mình lại ở bên ta
    Và chẳng bao giờ đôi lứa chia xa.

    Tú_Yên
    (26-02-2011)

    Cám ơn

    Cám ơn anh nhé – người xa tắp
    Vẫn gửi về đây cả tấm lòng
    Là sắc Xuân xanh và Hạ thắm
    Thu với hoa vàng quyện gió Đông

    Cám ơn anh nhé – người nơi đó
    Giấc mộng nguyên sơ đã trở về
    Cho em ôm cả niềm mơ ước
    Ru giấc yên bình theo bóng quê.

    Cám ơn anh nhé – là muôn thuở
    Chiu chắt, nâng niu sẽ có ngày…
    Hạnh phúc dâng đầy như con sóng
    Như gió vỗ về mây trắng bay.

    Tú_Yên
    (02-03-2011)

    Hướng về xa tắp

    Dù luôn biết rằng mình xa – xa lắm
    Vậy mà sao vẫn thấm đẫm thân tình
    Chiều muộn màng bất chợt loé bình minh
    Là ánh sáng dập dình – tin yêu mới.

    Thì thế nhé, cõi hồng trần – Ta đợi…
    Tìm yên vui trong những áng thơ buồn
    Tìm an lành giữa tình bạn muôn phương
    Xa…xa lắm mà cũng gần (không tưởng).

    Thì thế nhé, đất trời như giao hưởng
    Đời thăng hoa theo ru khúc tự tình
    Ta chợt thấy lòng mình như bát ngát
    Một niềm mơ – mơ từ thuở nguyên trinh…

    Cô gái Trà Vinh hướng lòng về xa tắp
    Dòng sông Seine ướp mật một tình yêu
    Thương – thương lắm trời Paris thoáng đảng
    Bước chân người rộn rã…để ta theo…

    Tú_Yên
    (02-03-2011)

    Trả lờiXóa
  28. Mộng ngàn năm

    Ngàn năm qua
    Ngàn năm qua
    Đất_trời – Sông_núi …mãi giao thoa
    Dệt mơ cho thắm điều ao ước
    Nắng cháy_mưa chan vẫn cứ là…

    Ngàn năm trôi
    Ngàn năm trôi
    Thơ vẫn là thơ – vẫn thế thôi
    Là chút lòng riêng đem nhắn gửi
    Cuối nẻo xa khơi để chỉ rồi…

    Tú_Yên
    (13-03-2011)

    Có một điều

    Có một điều anh cứ nói ra đi
    Mưa và nắng là những gì rất thật
    Một điều thôi có ngọt ngào như mật
    Hay bàng hoàng tựa giấc mộng đêm khuya?

    Có một điều – anh hãy sớm sẻ chia
    Như cánh lá vẫn lặt lìa theo gió
    Như con sóng luôn ngàn năm bỏ ngõ
    Vỗ bờ xa cùng những tiếng tự tình.

    Có một điều vì đâu mãi im thinh
    Để tâm tưởng thình lình đầy trăn trở
    Là cuộc sống luôn chòng chành – nhịp thở
    Biết phải làm gì cho hoa lá lại sinh sôi?

    Cũng chỉ một điều…rất nhỏ – thế thôi!

    Tú_Yên
    (29-03-2011)

    Vẫn là vần thơ

    Cũng chẳng biết đâu là điều mất_được
    Vậy thì thôi cứ mê mải một đời
    Hãy nghĩ rằng như một chuyến rong chơi
    Mang câu_chữ cho đời thêm ý sống
    Dệt lấy vần thơ để lòng luôn mở rộng
    Mơ thật nhiều và mộng lại bay cao.

    Cũng chẳng bao giờ
    Cũng chẳng làm sao
    Khi khuất nẻo…trời hoàng hôn tím ngát
    Tận cuối chân mây gió lào xào như hát
    Con sóng rì rầm…trăng bàng bạc phương xa

    Thì cứ nghĩ rằng…rồi như lá_như hoa
    Khi rực rỡ – khi nhạt nhòa như bóng
    Vẫn nguyên đấy một tình yêu sâu rộng
    Là vần thơ – ươm giấc mộng muôn đời.

    Như sóng xô đùa rồi cũng lại xa khơi.

    Tú_Yên
    (29-03-2011)

    Cũng vẫn lối về

    Cũng vẫn lối về…khấp khểnh ven đê
    Xanh bát ngát một trời hương lúa mới
    Dẫu ngăn cách ngàn năm em vẫn đợi
    Một chút yên bình – ngày dịu vợi mơ hồ.

    Con sóng miệt mài muôn thuở đùa xô
    Cho bờ cát cứ mệt nhoài vất vả
    Có những điều dù rất quen lại lạ
    Khi dòng đời hối hả những lần quên.

    Em vẫn bên đời với bao nỗi lênh đênh
    Như chiếc bóng bồng bềnh lơ đãng
    Mây rất trắng…trên trời xa bảng lảng
    Đêm dịu dàng loang loáng bóng Sao soi.

    Cũng vẫn lối về…đường quen cũ đấy thôi
    Mà tít tắp đâu rồi thời dấu ái
    Còn hay không đôi điều gì sót lại
    Cho cõi lòng bớt trống trải hoang sơ?

    Cũng vẫn lối về…ngày cũ rất thơ
    Cũng vẫn lối về…đầy mộng và mơ.

    Tú_Yên
    (03-04-2011)

    Bên dòng đời

    Cứ là con én nhỏ
    Giữa trời…bay – lại bay
    Cứ là mình anh nhé
    Bên dòng đời mê say.

    Tú_Yên
    (07-04-2011)

    Trả lờiXóa
  29. Em.

    Em như hạt nắng mùa Xuân
    Như lao xao sóng bâng khuâng theo mùa…
    Em là cánh lá nhẹ khua
    Xạc xào chỉ để trêu đùa gió xa.

    Em như sương sớm la đà
    Em là em đấy
    Chỉ là…thế thôi!

    Tú_Yên
    (19-04-2011)

    Cứ ngỡ…

    Cứ ngỡ xa xưa chung thủy riêng mình
    Với ai đó – với tình đơn lẻ
    Dẫu khoé mắt có rưng đầy – mặc kệ
    Ta giấu niềm đau trong cái vỏ vô hồn

    Cứ nghĩ chiều tàn theo với bóng hoàng hôn
    Tim tím nhớ để bồn chồn trăn trở
    Cứ ngỡ xa xưa là duyên, là nợ
    Biết đâu rằng chỉ thoảng chút hình như…

    Cứ ngỡ thôi mà.
    Cứ ngỡ mãi thế ư?

    Tú_Yên
    (26-04-2011)

    Lạc…

    Hạ chớm rồi nên Ve cũng râm ran
    Cho cơn gió như mơ màng lắm nỗi
    Mưa lạc lối nên tần ngần đến tội
    Người lạc người.
    Bối rối…
    Phải làm sao?

    Tú_Yên
    (28-04-2011)

    Lạc?

    Hạ về Phượng đỏ lắm chưa
    Mà Ve kêu mãi giữa trưa bộn bề
    Lạc nhau những tiếng hẹn thề
    Hay bâng khuâng…lạc lối về – rất xưa?

    Tú_Yên
    (30-04-2011)

    Anh_Em

    Anh_Em là mây_gió
    Cùng lạc lối trần gian
    Bay giữa trời hư ảo
    Trải mộng vàng thênh thang.

    Anh_Em là mây_gió
    Là mây_gió…vu vơ
    Rong chơi hoài năm tháng
    Dệt cho đầy rừng thơ.

    Tú_Yên
    (05-05-2011)

    Trả lờiXóa
  30. …Ới tình

    Nếu mà trọn vẹn niềm mơ
    Thì câu thơ cũng bất ngờ dung dăng
    Chẳng còn lắm chuyện trở trăn
    Không còn cả nỗi băn khoăn giữa đời.

    Nếu mà tôi ở bên người
    Thì Trăng_Sao cũng biết cười cùng nhau.

    Dẫu là đất thấp_trời cao
    Và con sóng mãi lao xao vỗ bờ
    Thì đời vẫn có niềm mơ
    Thì mình vẫn viết bài thơ – ới tình!

    Tú_Yên
    (06-05-2011)

    Vô tình

    Rập rờn – xanh ngọn tre quê
    Ruộng thơ gieo nốt giọt thề chênh chông
    Em về – anh đón hay không?
    Gói mưa nên nặng trĩu lòng trời xa.

    Thôi đành cũng bởi đôi ta
    Vô duyên_vô phận…hoá ra vô tình!?

    Tú_Yên
    (12-05-2011)

    Em đang nghe bình yên

    Em đang nghe bình yên
    Len nhè nhẹ giữa mùa Xuân nắng ấm
    Theo bước chân anh – mùa Hạ về thấm đẫm
    Chiu chắt thật đầy những êm ấm của ngày xưa.

    Phượng vẫn hồng và mưa cứ hoài mưa
    Từng giọt rơi rơi như chưa bao giờ ngưng lại
    Một thời yêu thương – một thời xa ngái
    Anh sẽ trở về bên em nhé – anh yêu!

    Con sóng cứ tràn bờ và bàn chân nhỏ liêu xiêu
    Cát không đủ để gìn giữ hay nâng niu những gì sót lại
    Có đánh mất hay cách xa cho trần gian như hoang hoải
    Tiếc nuối đến vô vàn thì bờ bãi cũng tịch liêu.

    Cho dẫu thế nào anh vẫn sẽ về bên em nhé – anh yêu
    Để nghe biển hát vào những chiều im sóng
    Nghe gió vui reo giữa trời xa lồng lộng
    Nghe tiếng em thầm thì…
    Nghe nhịp thở đời lắng đọng nỗi niềm mơ.

    Anh trở về và viết nốt mấy vần thơ
    Cho anh_cho em_cho một thời dấu ái
    Cho cuộc sống có chút gì để lại
    Mơ ước tròn đầy và mãi mãi thăng hoa.

    Em vẫn đợi chờ bằng tất cả – giữa đôi ta
    Như trời đất luôn giao hòa không bao giờ chia cách
    Như trăng sáng trong và ngàn năm trinh bạch
    Cho em nghe trong từng ngóc ngách đời đều rất đổi bình yên
    Rất đổi bình yên.

    Tú_Yên
    (18-06-2011)

    Em vẫn làm thơ

    Không yêu em vẫn làm thơ
    Để mơ_để mộng_để chờ_để trông
    Để lòng bớt nỗi mênh mông
    Để mây ru gió theo dòng đời trôi.

    Không yêu thì vẫn thế thôi
    Thơ rơi…dẫu phải mồ côi cũng đành
    Không yêu tình vẫn cứ dành…
    Cho ta_cho bạn_cho anh_cho đời.

    Thơ em – vạt gió lưng trời
    Ngân nga ru mộng…tình ơi – với mình.

    Tú_Yên
    (21-06-2011)

    Ru em – ru giấc yên bình

    Trong thao thức đêm – trong cồn cào nỗi nhớ
    Em vẫn biết mình còn nợ một bài thơ
    Vướng mắc gì mà lòng khắc khoải giữa cơn mơ
    Có lẽ đó…là nỗi đợi chờ, khao khát?

    Thao thức trong đêm nghe tiếng lá reo xào xạc
    Nghe con sóng rì rầm giữa bát ngát trùng khơi
    Bất chợt thấy lòng lắm chao đảo chơi vơi
    Là niềm nhớ mà cả đời mong ngóng?

    Em vẫn chờ anh với niềm tin trải rộng
    Ngày sẽ vui và giấc mộng sẽ thành
    Trời trong veo
    Mây rất trắng
    Cho đêm nghiêng bóng trăng thanh
    Anh có nhớ vẫn còn nợ em một lời đã hứa?

    Anh phải về thôi và không hề lần lựa
    Về bên em để nghe đất thanh bình
    Về bên em để mỗi sáng bình minh
    Tay trong tay ta đón chào ngày nắng mới.

    Anh dấu yêu ơi – em luôn gắng lòng chờ đợi
    Đời sẽ vui và hạnh phúc lại dâng đầy.

    Vẫn nhớ mà.
    Lời anh hứa – quanh đây…
    Sẽ ru em ngủ bằng giấc bình yên – anh nhé!

    Tú_Yên
    (26-07-2011)

    Trả lờiXóa
  31. Ới người.

    Chiều nay đò cũ lại về
    Cho sông không phải não nề nhớ mong
    Dẫu cho nước có ngược dòng
    Và bao sóng dữ xoáy lòng biển sâu

    Thì đò cũng chẳng đi đâu
    Thả neo – gom hết sắc màu trời thơ
    Là đây – đò của bến chờ
    Là đây đò của trời mơ ấm nồng

    Sẽ về cùng bến – ơi sông
    Một đời đò mãi thong dong – ới người.

    Tú_Yên
    (24-09-2011)

    Vẫn là con nước

    Vẫn là con nước lớn_ròng
    Theo sông về cội
    Theo dòng về xuôi
    Mặc cho thế sự ngậm ngùi
    Ta chia nhau những ngọt_bùi – hiếm hoi

    Mai nầy đò hết nổi trôi
    Sẽ về cùng bến để thôi u sầu
    Đò neo_bến đợi – vì đâu ?
    Cũng là tại…bởi…giọt ngâu dẫn đường?

    Ngọt ngào điệu “Lý mười thương”
    Hạt sương rơi…để đêm trường – dịu êm.

    Tú_Yên
    (28-09-2011)

    Mây phương nào?

    Mây ở phương nào -mây đến đây?
    Lưng trời…bảng lảng – vẩn vơ bay
    Về đâu mây hỡi – về đâu hỡi?
    Theo bóng Trăng nghiêng – với tháng ngày?

    Năm rồi năm nữa lại dần qua
    Mây vẫn một mình trôi rất xa
    Nửa bước phong trần chân đã mỏi
    Viễn xứ tha hương có nhớ nhà?

    Thôi đừng bay nữa – ới mây ơi!
    Giũ bụi quan hà – xem lá rơi
    Đón ánh Trăng ngà biêng biếc sáng
    Thao thức bên song – gió…lửng trời.

    Hãy về mây nhé – hãy về đây
    Lắng đọng bên thềm – đêm ngất ngây
    Đong đưa cánh võng – chiều thu tím
    Nghe tiếng ai ru, nhớ mỗi ngày…

    Tú_Yên
    (28-11-2011)

    Cũng vẫn là xưa

    Một chút gì thôi mãi vấn vương
    Nghìn thu viên mãn giấc mơ thường
    Là hoa với mộng – là mong ước
    Trải bước phù sinh – nhặt lấy hương…

    Một chút gì thôi – nhớ lắm không?
    Cơn gió lạnh lùng – gió cuối Đông
    Xuân xa lặng lẽ không thèm đến
    Nên buốt lòng ai – chữ…mấy dòng…

    Một chút gì thôi – để khắc ghi?
    Hay là vơ vẩn mấy vần thi
    Trải cho trôi hết thời hoa mộng
    Một kiếp_trăm năm – chẳng được gì…

    Cũng vẫn là xưa – phải thế chăng?
    Như mây lơ đãng giữa cung Hằng
    Như hoa nghiêng cánh
    Chiều nghiêng gió
    Hiu hắt đêm buồn – lạc bước chân.

    Thôi thế thì thôi.
    Chắc thế thôi
    Vần thơ im ắng – bóng mùa trôi
    Người đi xa khuất, còn đâu nữa
    Bỏ cả câu thơ của một thời…

    Tú_Yên
    (24-12-2011)

    Ví mà…phải chi

    Ví mà em có làm thơ
    Cũng là để mộng_để mơ với người
    Với trời xanh – với nắng tươi
    Cho đầy thêm chút duyên đời đấy thôi!

    Ví mà mây trắng ngừng trôi
    Gió yên ả, chẳng xa xôi chòng chành
    Ru ngàn dâu mãi biếc xanh
    Dỗ em yên giấc mơ lành đêm thâu.

    Phải chi đời có phép mầu
    Thì em sẽ lại nguyện câu “an bình
    Nguyện ngàn hoa lá thắm xinh
    Ngày xưa trở lại với mình – hôm nay”.

    Phải chi năm tháng chớ dài
    Thời gian chỉ mỗi một ngày nhẹ trôi
    Để hồng thêm nữa sắc môi
    Và em biết cách đãi bôi – vụng về.

    Ví mà mấy nẻo sơn khê
    Bỗng dưng lại đỗ bến về – phải chi…

    Tú_Yên
    (25-12-2011)

    Trả lờiXóa
  32. Như gió_như mây

    Mưa chiều rớt giọt – lê thê
    Nắng bờ sông vắng ủ ê lâu rồi
    Cầu Vồng lệch sắc – mây trôi
    Diều xưa cũng đã cuối trời – buông dây

    Mơ mòng chi chuyện đó_đây
    Đó_đây…như gió_như mây – lạc đường.

    Tú_Yên
    (19-02-2012)

    Gởi người

    Gởi cho Người nắm đất
    Chắt lọc từ quê hương
    Gói những điều yên ả
    An vui nơi vô thường

    Gởi cho Người bóng nắng
    Đã nhạt nhòa chân mây
    Miên du về xa vắng
    Để bâng khuâng dâng đầy

    Gởi về Người – tất cả
    Những gì…là nhân gian
    Ôm vào tim đi nhé
    Ghép thơ
    mơ…
    Địa đàng.

    Tú_Yên
    (26-03-2012)

    Đời – không em

    Vẫn là ngày đến – lại đêm
    Người xa khuất biết đâu tìm – hỡi ai?
    Nẻo nào mỏi cánh chim bay
    Phương nầy chỉ thấy lá lay cuộc đời.

    Có đi về cuối chân trời
    Cầm bằng cũng chỉ…một đời – không em.

    Tú_Yên
    (10-04-2012)

    Ru thơ

    Trăng trời khi tỏ_khi lu
    Vần thơ lạc bến nghìn thu chẳng về
    Nẻo đời trong_đục – nhiêu khê
    Thơ trôi giữa những bộn bề thế nhân

    Hỏi rằng: sao lắm bâng khuâng
    Ven sông lặng lẽ…tần ngần – thơ trôi?

    À ơi – tiếng vọng bên trời
    Lan man theo sóng – một đời ru thơ.

    Tú_Yên
    (02-05-2012)

    Ví dầu…

    Chim rừng bật tiếng kêu khan
    Chẳng còn lảnh lót mênh mang như ngày
    xưa. Rằng mộng đã vèo bay
    Thôi anh – rồi cũng đong đầy vợi xa

    Ví dầu…Bậu có tìm Qua
    Cầm bằng như gió bôn ba – để rồi…

    Tú_Yên
    (23-05-2012)

    Trả lờiXóa
  33. Thương

    Cau xanh nhớ lá Trầu vàng
    Chiều nghiêng, bóng xế
    Chiều loang loáng – chiều…
    Mây trời lãng đãng…liêu xiêu
    Vườn xưa rụng lá
    Mùa phiêu diêu – mùa…

    Bến buồn – con sóng nhẹ khua
    Bờ quê lau lách gió đùa xác xơ
    Vụng về mấy tiếng ầu ơ
    Đong đưa nhịp võng – bơ thờ lời thương…

    Tú_Yên
    (15-06-2012)

    Thì thương

    Thì thương – thương ở…rất gần
    Với tay đã chạm mà bâng khuâng nhiều
    Giữa vòng Nhật_Nguyệt – hắt hiu
    Đời đa đoan cứ ít_nhiều – đếm_đo

    Thì thương lại ngẫm buồn xo
    Mưa rồi nắng mãi quanh co đổi dời
    Chạnh lòng kiếp gió mồ côi
    phiêu diêu. Để tựa như trời thương mây
    Như sông vơi có lúc đầy
    Chia ly lại mộng sum vầy – thới lai?

    Năm rồi năm lại vèo bay
    Như em giữa cõi…qua ngày – ngày qua
    Biết đâu rằng: mãi cách xa
    Thì thương.
    Rồi cũng như là…thì thương.

    Tú_Yên
    (28-06-2012)

    Uyên Ương
    (Viết tặng Nhà hàng Uyên Ương TV)

    Uyên Ương mở lối vào mơ ước
    Phong thái phiêu diêu thật thoát trần
    Du dương, réo rắt – cung trầm_bổng
    Như chốn non bồng giữa thế nhân

    Uyên Ương – chốn hẹn nhiều thơm thảo
    Đón bước Tân Nhân – hạnh phúc về
    Thắm tươi sắc thái – khung nền nã
    Sáng góc hiên đời – sáng bóng Quê

    Uyên Ương – đạt ý người thăm viếng
    Hồ hỡi tâm tư kẻ ghé nhìn
    Là đây bến đợi – thuyền neo mãi
    Mỹ mãn duyên lành – cảnh rất xinh.

    Về đây – góc phố yên bình
    Uyên Ương – kết chặt thâm tình lứa đôi.

    Tú_Yên
    (25-08-2012)

    Thưa anh

    Đông phong – thắp lửa…gió lùa
    Bọt bèo nên cứ đòng đưa theo dòng…
    Sông sâu – con nước lớn_ròng
    Tìm em chi nữa, thật lòng “Xin thưa…
    Nhọc nhằn sớm nắng_chiều mưa
    Rã rời bước mỏi, sáng_trưa – chạnh lòng.
    Em là lá úa long đong
    Là mây bảng lảng mênh mông cuối trời
    Mặc cho năm tháng rã rời
    Lòng riêng đã khép thật rồi – thưa anh!”

    Tú_Yên
    (26-08-2012)

    Thơ tặng

    Thơ nầy viết tặng người ta
    Phơi chưa ráo mực, mưa sa hàng hàng
    Rớt rơi như chiếc lá vàng
    Bên hiên thềm vắng…bàng hoàng ngẩn ngơ

    Ngẩn ngơ – vì bởi tiếc thơ
    Lời chưa kịp thuộc, mà…ơ…mất rồi!
    Mất rồi câu_chữ – thơ tôi
    Lấm lem, rời rã…đành thôi – ới buồn!

    Tú_Yên
    (02-09-2012)

    Trả lờiXóa
  34. Từ anh

    Từ anh – hóa đá vọng thơ
    Nghìn năm đứng mãi bên bờ đại dương
    Dầm mình với gió cùng sương
    Nắng chan mưa gội mùa thương chẳng về

    Từ anh – là bóng trăng quê
    Loang loang soi giữa bộn bề nhân gian
    Hay là câu Lý tình tang
    Ru êm con sóng lan man xô bờ

    Thì em – là gió bơ vơ
    Âm ba đồng vọng hững hờ thiên thu
    Có khi là ánh Sao lu
    Ảo hư giữa cõi xa mù trời mây

    Biết rằng là đó với đây
    Như trùng khơi nước lớn đầy ngược xuôi

    Từ em – là bóng mây trôi
    Miên man lơ đãng giữa trời bao la
    Ví dầu…Mình có nhớ Ta
    Thì rồi cũng chỉ như là giấc mơ
    Như hòn đá cuội lơ ngơ
    Như sông nhớ nước – như bờ nhớ cây.

    Mơ chi một giấc mộng đầy
    Khi năm tháng rộng và ngày qua nhanh
    Đâu còn cái thuở đầu xanh
    Để cho ảo vọng hóa nhành lưu ly

    Mây xa gọi gió thầm thì
    Về đâu một đóa Trà My cuối mùa?
    Từ anh – Thiên sứ bỏ bùa
    Nên mơ thành đá – cợt đùa…vọng thơ?

    Tú_Yên
    (02-09-2012)

    Lạc thơ

    Chiều về con nước bâng khuâng
    Bãi bờ xa ngái mấy lần đi hoang
    Có vần thơ mãi lang thang
    Qua bao ghềnh thác đa đoan cuộc đời

    Lạc bầy – chim nhạn lẻ đôi
    Cô đơn sãi cánh cuối trời tìm nhau
    Biển xa ngân khúc bạc đầu
    Là anh – như bóng vó câu qua thềm

    Ngày đi buông rũ màn đêm
    Lạc thơ nên lạc cả em – bây giờ
    Anh buồn – buồn đến ngẩn ngơ
    Góp gom câu chữ vu vơ – vẫn là…

    Vẫn là…
    Ngày tháng phôi pha
    Rồi ra cũng chỉ nhạt nhòa thế thôi!
    Ngàn đời trăng cứ mồ côi
    Lẻ loi cùng áng mây trôi lững lờ

    Em giờ còn mỗi tiếng thơ
    Ngân nga từ thuở ngu ngơ lặng thầm
    Mơ gì giữa cõi mù tăm
    Chỉ là tơ rối trăm năm – hững hờ

    Là thơ – cũng chỉ là thơ

    Tú_Yên
    (21-09-2012)

    Sính lễ – là thơ

    Biết rằng…sính lễ – là thơ
    Mà sao dạ cứ ngẩn ngơ bấy ngày?
    Thuyền như cánh gió vèo bay
    Bến là sương khói phủ đầy trời xa

    Biết rằng…đời lắm nỗi phôi pha
    Duyên tơ như bóng nắng nhòa chân mây
    Mượn vần dệt chút mê say
    Góp gom câu_chữ vơi_đầy – tìm quên…

    Thì là…thuyền_bến – chông chênh
    Đảo chao giữa khoảng bồng bềnh – mộng mơ?
    Biết rằng…sính lễ – là thơ
    Mà sao dạ cứ ngẩn ngơ – mơ hoài.

    Tú_Yên
    (27-12-2012)

    Vẫn là…

    Vẫn là…mưa_nắng – đấy thôi
    Mà sao sóng gợn giăng đôi bến bờ
    Em về viết nốt vần thơ
    Gửi theo mây gió hững hờ – tìm vui

    Đêm trăng sóng sánh – ngậm ngùi
    Lặng soi gối chiếc…sụt sùi…tiếng ai?
    Tháng ngày rơi vội qua tay
    Em ru lá rụng chia hai nỗi buồn

    Bên thềm tiếng Vạc kêu sương
    Vu vơ em đếm sợi thương_sợi chờ
    Nhớ gì mà lá ngẩn ngơ
    Rơi chi rơi mãi làm thơ nghẹn ngào.

    Lưng trời lạc mất vì Sao
    Lạc luôn một chút mưa mau – chạnh lòng…

    Tú_Yên
    (28-12-2012)

    Khắc khoải cung trầm

    Tương tư hạt nắng ngoài song cửa
    Hay bóng mây trôi ở cuối trời
    Sông xa con sóng nghìn năm vỗ
    Bờ cát mệt nhoài – con sóng ơi!

    Tương tư chiếc lá mùa Thu cũ
    Vàng vọt hiên thưa cứ lặng thầm
    Rơi rơi như ánh tà huy vỡ
    Qua mấy thăng trầm – qua tháng năm.

    Tương tư – Ta vấn lòng ta mãi
    Nhung nhớ chi cho để phải buồn
    Thương yêu thì cũng là như thể
    Trăng sáng bên trời – trăng sáng buông.

    Tương tư?
    Thôi nhé – đừng mơ nữa
    Mấy khúc tri giao cũng nhạt nhòa
    Vu vơ ta ghép thơ thành nhạc
    Khắc khoải cung trầm – vọng nẻo xa?

    Tú_Yên
    (24-05-2013)

    Trả lờiXóa
  35. Giấc mộng đời

    Hãy giữ giùm em giấc mộng lành
    Như ngàn tia nắng giữa trời xanh
    Hoa chen đua sắc cùng mây trắng
    Bên gối êm đềm – em với anh.

    Hãy giữ giùm em giấc mộng đời
    Vỗ về ước vọng thuở mù khơi
    Lời ru theo gió về muôn hướng
    Ướp ngọt men nồng duyên lứa đôi.

    Hãy giữ giùm em mộng đá vàng
    Chiều nghiêng nghiêng bóng – sắc hồng lam
    Như làn khói tỏa lều tranh cũ
    Đưa cánh chim xưa trở lại đàn.

    Mơ ước cùng nhau – giấc mộng đầy
    Một đời thanh thản tựa làn mây
    Đồng xa
    Sóng lúa dường như nói…
    Hạnh phúc yên bình ta mãi xây.

    Tú_Yên
    (28-07-2013)

    Thì ra

    Thì ra cũng bởi giá mà…
    Nên Xuân về muộn làm hoa úa tàn
    Thuyền đành bỏ bến không sang
    Sông xưa sóng gợn…loang loang – chiều buồn.

    Thì ra nửa mảnh trăng suôn
    Đã không đủ sáng đoạn đường em qua
    Làm đêm chợt lắm nhạt nhòa
    Tình như vỗ cánh vút xa nghìn trùng

    Giá mà…thơ bớt mông lung
    Để tròn giấc mộng trong vùng ảo hư


    Tháng năm quay quắt mệt nhừ
    Rồi ra cũng chỉ hình như…giá mà…

    Tú_Yên
    (27-02-2014)

    Đêm

    Đêm nhiều vắng lặng, mông mênh
    Thuyền xa nên bến buồn tênh – lạnh lùng.

    Có là con sóng bao dung
    Có là trăng để soi chung bóng_hình
    Có là thơ tặng riêng mình
    Có là người nhớ…chút tình quê hương?

    Đêm sao – đêm lắm miên trường
    Để ta lạc giữa mộng thường – cô liêu.

    Tú_Yên
    (13-03-2014)

    Ước gì…

    Ước gì sông cứ xuôi dòng
    Cho hoa tươi sắc và không héo tàn
    Cho đàn dậy khúc tình tang
    Cho người bên đó…mơ sang – bên nầy

    Tú_Yên
    (10-05-2014)

    Lỗi hẹn

    Em lỗi hẹn nên mưa buồn khép nép
    Có một người cứ mãi chép vần thơ
    Gửi về ai từng ấy những ước mơ
    Mơ không trọn – đời u hoài như thể…

    Em không đến đất trời dường rơi lệ
    Dòng thời gian khóc kể một lần quên
    Cứ giá mà…ngày ấy bớt chông chênh
    Thì duyên nợ…chắc vững bền – có lẽ

    Thôi đừng mộng khi đời hai lối rẽ
    Đêm an lành…người nhé – giấc bình yên
    Lối mòn xưa…kỷ niệm cũ – vẹn nguyên
    Tình sẽ đẹp khi lời nguyền in dấu…

    Tú_Yên
    (05-03-2015)


    * Tập thơ “Như Làn Gió bay” – tổng cộng 185 bài

    Trả lờiXóa