Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2018

Truyện thơ "Cháu của Bà"

Truyện thơ viết đã rất lâu rồi – nhưng mãi đến nay mới đưa lên trang Blog.
Chỉ là muốn lưu giữ lại một chút gì đó rất riêng cho đứa cháu thân yêu của mình.

Hãy luôn mạnh khỏe và bình yên nghe Duy Anh của Bà.

1

Phn 1:

Cội nguồn luôn nhớ dòng sông
Biển bao la
Sóng mênh mông – bạc đầu
Nghĩa_nhân nào bởi sang giàu
Dấu yêu – Bà gởi lòng vào tiếng thơ


Một đêm
Trăng trải vàng mơ
Cháu ra đời để nỗi chờ nguôi ngoai
Lòng Ba như bát nước đầy
Ngóng trông cũng chỉ mỗi ngày nầy thôi

Thời gian chầm chậm dần trôi
Yêu thương bất chợt lên ngôi – ngọt ngào
Mưa ơi !
Mưa ở phương nào
Mắc giăng trắng cả lối vào nhà xưa

Cháu chào đời
mưa…
lại mưa
Lặng thầm Bà đếm hạt thưa_hạt dầy
Đếm từng thời khắc êm bay
Lòng riêng thắt thỏm…
Đêm dài trôi đi.

Mưa ơi !
Mưa muốn nói gì
Tí ta tí tách thầm thì ru ai ?
Mưa qua đêm
mưa sang ngày
Gột cho sạch hết mệt nhoài thế gian

Hạt rơi…
rơi khắp mọi đàng
Mưa cho lúa lại trổ vàng đồng xa
Cho màu hoa tím mặn mà
Cho ai khoác áo kiêu sa tơ tằm

Đội mưa
Bà lại vào thăm
Cháu thơ bé bỏng đang nằm ngủ say
Nhìn thôi đã nhói tim nầy
Thương mầm sống mới thơ ngây vào đời

Phải chăng…mưa_tiếng ru hời
êm êm. Giấc mộng một thời về đây
Chiều nghiêng bóng nắng mờ vây
Cháu ơi !
Cuộc sống sẽ đầy niềm mơ.

Thế rồi
Bà lại làm thơ
Để ghi dấu nỗi đợi chờ trăm năm

Mặc cho kiếp số thăng_trầm
Gom tin yêu đã lặng thầm rớt rơi
Đem về dệt khúc – tình ơi !
Dệt mây thành bức thảm trời xanh trong

Năm năm_tháng tháng – quay vòng
Mong cho Cháu lớn_tấm lòng bao dung
Trí như biển rộng trùng trùng
Nghĩa_Nhân vẹn vẻ…tận cùng Càn khôn

Trong ngần ý tưởng_từ ngôn
Biết yêu thương để tâm môn vững vàng

Tú_Yên
(15-12-2013)

………………………(còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét